Chương trước
Chương sau
Diệp Quân lập tức căng thẳng đề phòng nhìn ông ta.



Hắn hoàn toàn không phát hiện ông lão này đứng đó từ bao giờ.



Ông lão kia xòe tay, rồi lại nhẹ nhàng nắm vào, trong tích tắc, thời không xung quanh Diệp Quân chợt trở nên vặn vẹo, hàng tỉ vệt sao xuất hiện.



Diệp Quân cả kinh, không dám thả lỏng, ngón cái nhẹ nhàng đẩy lên.





Vèo!



Thánh kiếm Hiên Viên bay ra.



Ầm ầm!







Thời không trước mặt Diệp Quân đột nhiên vỡ vụn, sau đó, thánh kiếm Hiên Viên chém mạnh về phía ông lão đứng xa xa, song, khi thánh kiếm Hiên Viên phóng tới cách ông lão chỉ chừng vài trượng, ông lão chợt bước lên trước, tốc độ như sét đánh.



Ầm!



Thánh kiếm Hiên Viên bị đánh bay.



Con người Diệp Quân co rút lại, hắn vừa có cảm giác như thể có thiên quân vạn mã lao về phía này chèn ép mình, ép đến độ hắn không thể hô hấp nổi.



Nhưng cũng vào lúc này, thân thể Diệp Quân chợt trở nên hư ảo, một chớp mắt qua đi, hàng nghìn hàng vạn thanh kiếm phóng ra.



Ong!



Một tiếng kiếm kêu ngân lên giòn giã, một mảng kiếm quang phóng ra khỏi đại điện.



Rầm!



Diệp Quân cùng ông lão đồng thời lùi lại. Diệp Quân va cả người vào tượng đá, tượng đá vỡ vụn tức thì.



Sau khi dừng lại, Diệp Quân đang định ra tay một lần nữa, nhưng hắn lại phát hiện ra, ông lão kia đang đứng xa xa, nhìn ra sau lưng hắn bằng ánh mắt kinh ngạc tột cùng.



Phía sau!



Diệp Quân nhăn mày, chầm chậm quay lại, vừa nhìn rõ tình cảnh sau lưng, hắn đã sửng sốt ngây người.



Nơi đó lơ lửng một ảo ảnh màu vàng kim.



Khi Diệp Quân còn đang nghi hoặc, ông lão bên kia đã cong chân quỳ xuống, run run gọi: “Thượng Thần…”



Thượng Thần!



Diệp Quân sửng sốt.







Thần Nhất?







Lúc này, hai vị thần tướng ngoài điện cũng bất chợt dừng tay, chạy nhanh vào trong điện, khi vừa thấy ảo ảnh kia, cả hai đều quỳ sụp xuống, run run hô: “Thượng Thần”.







Diệp An và tội nữ cũng đã đi vào. Khi nhìn thấy ảo ảnh kia, tội nữ lập tức thay đổi sắc mặt.







Diệp Quân lẳng lặng nhìn ảo ảnh nọ.







Hắn hoàn toàn không cảm nhận được đối phương.







Không cảm nhận được bất cứ thứ gì.







Cho dù đối phương ở ngay trước mắt, hắn vẫn không hề cảm nhận được một chút hơi thở nào, loại cảm giác này thật quá hoang đường.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.