Chương trước
Chương sau
Thấy thế, hai vị thần tướng hơi sững sờ, một vị thần tướng nhăn mày: “Môn đồ Thần”.



A Già hơi thi lễ: “Hai vị thần tướng, hai người chúng ta lầm bước lạc vào Thần Đồ, xin hai vị hay giúp đỡ đưa bọn ta ra ngoài”.



Vị thần tướng bên trái lắc đầu: “Thần Đồ không thuộc quyền quản lí của hai ta, chức trách của bọn ta chỉ là trông coi Thần Điện”.



Nghe vậy, sắc mặt A Già liền trầm xuống.





Thần tướng tiếp tục nói: “Hai người mau rời khỏi đây đi, chỗ này không thể ở lâu”.



Diệp Quân liếc nhìn vào trong Thần Điện, chỉ tiếc là, Thần Điện đã bị một sức mạnh vô hình thần bí nào đó bao phủ, hắn không thể thấy bất cứ thứ gì trong đó.







A Già đột nhiên dùng huyền khí truyền âm cho Diệp Quân: “Tấn công vào đi”.



Diệp Quân thoáng kinh ngạc, quay sang nhìn A Già, A Già bình tĩnh nói: “Bọn họ trông giữ ở đây, bên trong chắc chắn phải có thần bảo, thậm chí, chưa biết chừng còn có truyền thừa do Thượng Thần Thần Nhất để lại”.



Nghe A Già nói thế, Diệp Quân ngập ngừng giây lát rồi bảo: “Nhưng người ta rất có lễ độ mà”.



Nếu đối phương vừa xuất hiện liền dùng sức mạnh chèn ép họ, thái độ cũng không tốt, tất nhiên hắn sẽ không thèm nể mặt họ. Nhưng hai vị thần tướng đây lại rất lễ độ lịch sự, bảo hắn ra tay tấn công, quả thực có hơi ngại.



Cung cách đối đãi của Diệp Quân chính là, ngươi tôn trọng ta một phần, ta hồi đáp mười phần tôn trọng.



Nghe Diệp Quân nói thế, A Già liếc hắn một cái rồi nói: “Có thần bảo, không chỉ thế, có khi còn có cả tổ nguyên, thậm chí là tổ mạch mà truyền thuyết từng nhắc tới”.



Tổ mạch?



Diệp Quân ngạc nhiên hỏi lại: “Tổ mạch là gì?”



A Già bình thản giải thích: “Đó là linh mạch có thể sinh sản ra tổ nguyên, bên ngoài tuyệt đối không thể có, nhưng ở đây… Ngươi không nhận ra linh khí nơi này rất không bình thường sao?”



Diệp Quân cảm thụ bốn phía, giây lát sau, hắn sửng sốt cả người, bởi vì hắn có thể cảm thụ được trong linh khí nơi này có tổ nguyên, tuy không thuần chất lắm nhưng thật sự đúng là tổ nguyên.



Nơi này thật sự có tổ mạch?



Diệp Quân nhìn về phía đại điện xa xa, trầm ngâm hồi lâu.



A Già hỏi lại: “Có đánh không?”







Một mình cô ta không có khả năng thắng được hai vị thần tướng này, nhưng nếu có Diệp Quân hỗ trợ thì cũng có cơ hội.







Diệp Quân trầm mặc hồi lâu, cuối cùng vẫn lắc đầu: “Ta không đánh”.







A Già hỏi: “Vì sao?”







Diệp Quân nghiêm túc nói: “Ta là một người có nguyên tắc”.







A Già nhìn chằm chằm Diệp Quân một lát mới nói: “Ta có thể cảm thụ được, tổ mạch nơi này có lẽ không phải chỉ có một cái, nếu không, linh khí nơi này không thể có cả tổ nguyên như vậy. Hơn nữa, bên trong rất có khả năng còn có cả những chí bảo năm đó do Thượng Thần Thần Nhất để lại… Thế có đánh không?”

















Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.