A Già khẽ lắc đầu: “Điều đó không quan trọng, quan trọng là… chúng ta cần tín ngưỡng”.
Tín ngưỡng!
Diệp Quân hiểu ra.
Bên này hiện đang rơi vào tình thế xấu, nếu không có tín ngưỡng thì làm sao có thể kiên trì đấu tranh?
Thần Nhất có lẽ chính là niềm hi vọng duy nhất trong lòng họ.
Khi đang trò chuyện, hai người đã đi tới trước mặt một đại điện. Đại điện này rực rỡ lộng lẫy, vô cùng xa hoa, trước đại điện có một pho tượng điêu khắc, nhưng không có mặt.
Vô Diện Thần!
A Già nhìn pho tượng đó, nhẹ giọng nói: “Ta chưa từng thấy Thượng Thần Thần Nhất, nhưng ta đã từng thấy thần thị đại nhân bên phía chúng ta… Ông ấy là một vị cường giả hùng mạnh đến độ có thể khiến người ta tuyệt vọng khi đối mặt, nhưng mà, cường giả cấp bậc ấy lại vẫn cứ tin tưởng và thờ phụng Thượng Thần Thần Nhất…”
Diệp Quân lặp lại: “Thần thị?”
A Già gật đầu: “Đám người của Chúng Thần Điện tự xưng là thần ấy, ban đầu đều là học sinh của Thượng Thần Thần Nhất, người ngoài gọi họ là thần thị, sau khi Thượng Thần Thần Nhất biến mất, bọn họ mới dám xưng thần. Thần thị đại nhân của Tội Giới bọn ta năm xưa chiến bại, bị trục xuất tới Tội Giới, bị bọn họ coi là tội đồ”.
Diệp Quân nói khẽ: “Xưa nay đều thế cả mà, thắng làm vua,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3306685/chuong-2722.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.