Diệp Quân cũng không nói gì.
Hai người nhìn nhau một lúc rồi Từ Nhu gật đầu: “Được!”
Hai người rời khỏi đại điện, men theo bậc thang đá đi về phía xa.
Diệp Quân nhẹ giọng nói: “Xin lỗi!”
Từ Nhu quay lại nhìn Diệp Quân với vẻ khó hiểu.
Diệp Quân mỉm cười: “Thực ra, ta muốn nói xin lỗi tỷ từ lâu rồi, nhưng vẫn chưa có cơ hội”.
Từ Nhu bình tĩnh hỏi: “Xin lỗi chuyện gì?”
Diệp Quân nói: “Tỷ biết mà”.
Từ Nhu im lặng.
Diệp Quân mỉm cười: “Trong thời gian này, ta đã trải qua rất nhiều chuyện, cũng hiểu ra rất nhiều điều”.
Hắn khẽ lắc đầu: “Trước đây, ta hơi trẻ con, làm nhiều chuyện không tốt, còn luôn tự cho mình là đúng, đặc biệt là trở nên mẫn cảm và cực đoan vì lòng tự trọng nực cười…”
Nói đến đây, hắn nhìn Từ Nhu, lắc đầu cười: “Thật sự xin lỗi”.
Từ Nhu nhìn hắn, không nói gì.
Diệp Quân nói tiếp: “Từ sau khi ta nhận tổ quy tông, ta thường nghĩ người khác đối tốt với ta là vì cha mẹ ta… bây giờ xem ra, là do ta không tự tin, nói khó nghe thì là thực lực yếu mà lòng tự trọng cao, tính tình không tốt…”
Hắn nhìn lên bầu trời, hai tay nắm chặt, nhẹ nhàng nói: “Nhìn lại bản thân mình, nếu không có cha mẹ, Diệp Quân ta sẽ là người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3306636/chuong-2673.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.