“Hả?”
Diệp Quân nghe vậy sững sờ.
Ý gì vậy?
Thú tính bộc phát?
Diệp Thanh Thanh nhìn Diệp Quân, lạnh lùng nói: “Ta là cô cô của con…”
Diệp Quân cắt ngang lời Diệp Thanh Thanh: “Con muốn cho người xem đường vân trên người con… Cô cô đang nghĩ gì vậy…”
Diệp Quân chợt cảm thấy Diệp Thanh Thanh thật đáng sợ.
Nghe Diệp Quân nói vậy, mặt Diệp Thanh Thanh đỏ bừng, nhưng rất nhanh đã bình tĩnh lại: “Con không thể nói trước rồi mới cởi áo sao?”
Diệp Quân sầm mặt lại.
Con đâu biết cô cô có thể suy diễn như vậy chứ?
Hắn tê dại cả người.
Diệp Thanh Thanh nói: “Đều là lỗi của con!”
Diệp Quân không nói gì, cũng không dám nói gì.
Diệp Thanh Thanh lườm hắn, sau đó nhìn cơ thể hắn, một lát sau, bà ấy nhíu mày nói: “Cơ thể phàm nhân!”
Diệp Quân gật đầu: “Đúng vậy, sau khi huyết mạch con thức tỉnh, huyết mạch đã tạo thành cơ thể cho con, cô cô, người biết cơ thể phàm nhân này sao?”
Diệp Thanh Thanh nói: “Biết một chút”.
Diệp Quân vội vàng nói: “Người nói đi”.
Diệp Thanh Thanh nhìn hắn nói: “Chỉ có huyết mạch phàm nhân mới có cơ thể phàm nhân, cho tới nay chỉ có một người có cơ thể phàm nhân”.
Diệp Quân nói: “Cô cô váy trắng?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3306433/chuong-2470.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.