Trong Tuế Nguyệt trường hà, Diệp Quân đi theo Vô Biên Chủ ngược dòng Tuế Nguyệt.
Hắn cũng không giúp được gì nên quay lại Tiểu Tháp.
Diệp Quân lẳng lặng ngồi bên cạnh Diệp Thanh Thanh, sau khi được cây thần tự nhiên trị thương, vết thương của Diệp Thanh Thanh đã hồi phục rất nhiều, sắc mặt vốn tái nhợt cũng hồng hào hơn.
Nghĩ đến cảnh Diệp Thanh Thanh cứu mạng mình, Diệp Quân thấy hơi sợ hãi, nếu hắn không quay lại, e rằng cô cô đã chết ở đó rồi.
Lúc này, Diệp Thanh Thanh mở mắt ra, Diệp Quân vội vàng hỏi: “Thế nào rồi?”
Diệp Thanh Thanh nhìn hắn: “Cây thần tự nhiên này của con rất tốt, phục hồi rất nhanh”.
Diệp Quân cười nói: “Vậy thì tốt!”
Diệp Thanh Thanh nói: “Người đến là Vô Biên Chủ à?”
Diệp Quân gật đầu: “Đúng vậy”.
Diệp Thanh Thanh khẽ gật đầu, không nói gì nữa.
Diệp Quân trầm giọng nói: “Cô cô, con có chuyện cần thương lượng với người”.
Diệp Thanh Thanh hỏi: “Chuyện gì?”
Diệp Quân nghiêm túc nói: “Lần sau đừng liều mạng cứu con nữa, nếu người xảy ra chuyện gì thì cha nhất định sẽ không tha cho con”.
Ánh mắt Diệp Thanh Thanh trở nên lạnh lùng: “Vậy là con sợ cha trừng phạt con, cho nên mới không muốn ta xảy ra chuyện sao?”
Diệp Quân ngơ ngác, mạch não của vị cô cô này thật khác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3306432/chuong-2469.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.