Tịnh Tuyết liếc nhìn Diệp Thanh Thanh, bình tĩnh nói: "Không ai không muốn được giúp đỡ, đặc biệt là vào lúc này, hắn đang bị đám Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả nhắm vào”.
Diệp Thanh Thanh khẽ lắc đầu, quay đầu nhìn về phía xa xa Tuế Nguyệt trường hà, lông mày dần dần nhíu lại.
Tại sao mình lại đến giúp?
Ban đầu, đương nhiên là vì anh trai!
Anh trai!
Diệp Thanh Thanh đột nhiên hiểu ra.
Nguyên nhân cốt lõi vẫn là câu nói ngày đó: “Nếu như con không phải là con trai của...”
Chính câu nói này đã khiến cậu thanh niên đó cho rằng bà ấy từ đầu đến cuối chưa bao giờ coi hắn là người thân...
Hắn cần sự giúp đỡ, nhưng hắn không cần ai bố thí.
Hắn vẫn tôn trọng mình và biết ơn mình.
Tuy nhiên, hắn không còn coi mình là người thân nữa.
Trước đây mình cau mày, hắn sẽ sợ, mình làm mặt lạnh lùng, hắn sẽ đến dỗ dành và nói lời dễ nghe...
Nhưng bây giờ, hắn không còn sợ mình nữa.
Vẫn tôn trọng, nhưng lại xa cách.
Không thể trở về như trước được nữa.
Diệp Thanh Thanh khẽ thở dài, xoay người rời đi.
Tịnh Tuyết liếc nhìn Diệp Thanh Thanh, nhưng không lên tiếng.
...
Ở phía xa, tận cuối Tuế Nguyệt trường hà.
Diệp Quân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3306418/chuong-2455.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.