Từ Chân lắc đầu: “Ta cần đi một nơi khác”.
Diệp Quân hỏi: “Đi nơi nào?”
Từ Chân chỉ mỉm cười không đáp.
Diệp Quân cùng hai cô gái đều lộ vẻ căng thẳng.
Từ Nhu níu tay Từ Chân, run run hỏi: “Đại tỷ…”
Từ Chân nhoẻn cười: “Thiên hạ này không có bữa tiệc nào không tan, mọi người cũng đến lúc chia tay rồi”.
Diệp Quân nhìn Từ Chân: “Vũ Trụ Kiếp?”
Từ Chân ngẩng đầu, nhìn vào một nơi sâu thẳm trong tinh không, mỉm cười: “Không chỉ có thế”.
Không chỉ có thế!
Diệp Quân nhăn mày, ý gì?
Ầm!
Đúng lúc này, từ một nơi xa xôi và sâu thẳm trong tinh không, một hơi thở khủng bố chợt cuồn cuộn kéo tới.
Diệp Quân lập tức quay phắt người sang, nhìn về phía ấy, hơi thở kia xuất phát từ một nơi cực xa, xa đến độ chính hắn cũng không thể cảm nhận được nguồn cội của nó.
Nhưng hơi thở khủng bố này đã lan tới, bao phủ toàn bộ vũ trụ.
Diệp Quân cả kinh: “Đây là?”
Từ Chân khẽ mỉm cười: “Là Vũ Trụ Kiếp!”
Vũ Trụ Kiếp!
Diệp Quân kinh hãi tột cùng: “Vũ Trụ Kiếp chuẩn bị bùng nổ?”
Từ Chân gật đầu: “Bọn chúng đã chờ rất lâu rồi”.
Bọn chúng?
Diệp Quân quay đầu nhìn Từ Chân, đang muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3306199/chuong-2236.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.