Chương trước
Chương sau
Tào Bạch lại nói: “Đầu đuôi việc này, ta đã báo lên tông môn, nhưng ba đại Kiếm Đế của tông môn đều đang lo chuyện chiến trường, vậy nên việc này e rằng khó có kết quả”.

Diệp Quân khẽ cười: “Lúc trước nghe bạn bè nói, trước mắt phe thế gia và phe tông môn đang đàn áp ta, bây giờ xem ra ta hơi phiến diện rồi!”

Tào Bạch nói: “Kiếm Tông của ta không tham gia vào việc này!”

Diệp Quân khẽ gật đầu: “Tào huynh, ta cũng đang muốn đấu một trận với một kiếm tu!”

Tào Bạch đột nhiên làm động tác tay tỏ ý mời: “Diệp huynh, xin bước sang một bên!”

Diệp Quân gật đầu, mũi chân khẽ chạm đất, khởi động ngự kiếm, xuất hiện cách mấy trăm trượng về bên phải!

Tịch Huyền thu tàu mây lại để tránh bị ảnh hưởng tới.

Tào Bạch nhìn về phía Diệp Quân: “Diệp huynh, cảnh giới kiếm đạo của huynh cao hơn ta, cảnh giới tự thân của ta cao hơn huynh, không ai ức hiếp ai cả!”

Diệp Quân cười nói: “Được!”

Tào Bạch đột nhiên tiến lên trước một bước, đồng thời chỉ điểm: “Xuất kiếm!”

Vút!

Khi âm thanh của kiếm vang lên, một thanh kiếm bay đột nhiên lao ra khỏi hộp kiếm phía sau lưng Tào Bạch, sau đó hóa thành cầu vồng kiếm bay về phía Diệp Quân!

Ở bên trên thân kiếm phát ra một ngọn lửa thiêu đốt, kiếm đi tới đâu là không gian nứt toác ra và dung hòa.

Nhát kiếm khí thế mạnh mẽ giống như có thể chém tan hết tất cả!

Nhìn thấy thanh kiếm này, Tịch Huyền phía xa khẽ híp hai mắt lại, Tào Bạch này lại là một Bán Bộ Kiếm Đế!

Khoảnh khắc thanh kiếm chém về phía Diệp Quân, Diệp Quân đã biến mất khỏi vị trí cũ!

Né được nhát kiếm này chỉ trong nháy mắt!

Đối diện với kiếm tu trước mắt, hắn đương nhiên không dám có bất cứ khinh suất nào!

Lúc Diệp Quân biến mất, hai tay Tào Bạch lại chỉ vào trước ngực, sau đó hướng ra hai bên rồi kéo mạnh: “Trấn!”

Ầm!

Trong phút chốc, không gian trong phạm vi trăm trượng trước mắt Tào Bạch đột nhiên rung lên kịch liệt, ngay sau đó, không gian cả trăm trượng nứt toác ra, sau đó hóa thành kiếm, hình thành một lồng giam kiếm dài khủng bố.

Kiếm vực!

Nhìn thấy cảnh tượng này, trong mắt Tịch Huyền đang đứng phía bên cạnh lập tức lộ ra vẻ chấn động!

Đây là kiếm vực trong truyền thuyết!



Năm đó lúc tìm đọc sách cổ ở thư viện Quan Huyên, Tịch Huyền đã từng thấy loại kiếm vực này, cô ấy không ngờ hôm nay lại được trông thấy ở đây!

Lúc Diệp Quân cầm kiếm giết vào trong kiếm vực của Tào Bạch, tốc độ của hắn lập tức trở nên chậm lại, cùng lúc này, một thanh kiếm bay đột nhiên chém tới rất nhanh từ phía sau lưng!

Chính là thanh kiếm đầu tiên mà Tào Bạch tung ra!

Cảm nhận được bản thân bị sức mạnh thần bí áp chế, Diệp Quân chợt nhíu mày, lúc này, hắn không có thời gian để nghĩ nhiều, bởi vì thanh kiếm bay phía sau lưng đã chém tới!

Diệp Quân híp hai mắt lại, xoay cánh tay phải đang cầm kiếm.

Rắc!

Không gian xung quanh đột nhiên nứt ra, một giây sau, thanh kiếm của hắn lao thẳng tới ngay trước mặt Tào Bạch!

Phá quy tắc!

Nhìn thấy thanh kiếm này của Diệp Quân trực tiếp phá bỏ quy tắc, trong mắt Tào Bạch lóe lên vẻ kinh ngạc, có điều y phản ứng cũng rất nhanh, mũi chân khẽ chạm đất, một luồng ánh sáng kiếm xuất hiện, trong nháy mắt, y đã lùi ra cả trăm trượng bên ngoài, mà ngay giây sau, hộp kiếm sau lưng y đột nhiên bay ra thêm một thanh kiếm nữa!

Vút!

Thanh kiếm này nhanh như điện giật!

Không chỉ có tốc độ nhanh một cách kỳ lạ, bên trên thân kiếm còn có sấm sét chuyển động, ẩn chứa kiếm thế ngút trời, khiến người ta sợ hãi không thôi!

Thanh kiếm của Diệp Quân vừa xé rách không gian thì thanh kiếm này đã lao thẳng tới trước mặt hắn, mà sau lưng hắn còn có một thanh kiếm bay nữa!

Một thanh kiếm bay tên là Địa Hỏa!

Một thanh kiếm bay tên là Thiên Lôi!

Hai thanh kiếm cùng công kích!

Đúng vào lúc này, Diệp Quân đột nhiên dừng lại, hắn mở lòng bàn tay ra, một thanh khí kiếm đột nhiên bay ra từ trong lòng bàn tay hắn và chém về phía thanh kiếm sau lưng!

Thuật ngự kiếm!

Hắn cũng biết!

Cùng lúc này, hắn đột nhiên tiến lên trước một bước rồi tung ra một nhát kiếm, nhưng vào lúc hắn tung ra nhát kiếm đó, cơ thể hắn đã biến mất khỏi vị trí, còn kiếm vẫn chém về phía thanh Thiên Lôi kia của Tào Bạch!

Diệp Quân lao tới trước mặt Tào Bạch giống như ma quỷ, vẻ mặt Tào Bạch lại bình tĩnh như nước, bởi vì khoảnh khắc Diệp Quân lao tới trước mặt, y lại triển khai kiếm vực, triệt để trấn áp tốc độ của Diệp Quân!

Tốc độ của Diệp Quân thật sự quá nhanh, nhanh tới mức y cũng đố kỵ, vậy nên không thể không trấn áp tốc độ của Diệp Quân, nếu không thì rất có khả năng sẽ bị một nhát kiếm giết chết trong nháy mắt!

Cùng với sự xuất hiện của kiếm vực, tốc độ của Diệp Quân lập tức chậm lại, thế nhưng đúng vào lúc này, kiếm thế khủng bố đột nhiên bộc phát ra từ trong cơ thể của Diệp Quân!

Khí thế của Kiếm Đế!



Cùng với sự xuất hiện của kiếm thế này, sắc mặc Tào Bạch cũng lập tức biến đổi, bởi vì y phát hiện ra khoảnh khắc này kiếm vực của y đã không thể chống đỡ nổi kiếm thế kia và bắt đầu nứt toác ra!

Lúc này, Diệp Quân đột nhiên biến mất không thấy tăm hơi!

Trong lòng Tào Bạch khiếp sợ, tay phải đột nhiên giang rộng, hộp kiếm rung lên kịch liệt, một thanh kiếm muốn bay ra ngoài, cùng lúc này, thanh Địa Hỏa và Thiên Lôi cũng bay trở về hộ giá!

Thế nhưng lúc này, một thanh kiếm kề giữa trán Tào Bạch!

Vút! Vút!

Gần như cùng lúc này, thanh Địa Hoả và Thiên Lôi cũng tới được vị trí cách nửa trượng sau lưng Diệp Quân, đồng thời, trong hộp kiếm phía sau người Tào Bạch, một thanh kiếm chỉ bay ra ngoài một nửa!

Ba thanh kiếm đều không dám chuyển động!

Bởi vì chuyển động thì y sẽ phải chết!

Diệp Quân nhanh hơn một chút so với y, mà điểm này lại quyết định thắng thua!

Lúc này, sắc mặt Diệp Quân trở nên trắng bệch.

Tiêu hao quá lớn!

Nếu như nhát kiếm này y không thắng thì người thua sẽ là y, bởi vì y đã không thể tiêu hao thêm được nữa!

Tào Bạch đột nhiên nói: “Ta thua rồi!”

Diệp Quân nói: “Cảm ơn đã nhường!”

Nói xong, hắn thu kiếm lại.

Lúc này, Tịch Huyền đi tới bên cạnh Diệp Quân, cô ấy nhẹ giọng nói: “Không sao chứ?”

Diệp Quân lắc đầu: “Hơi suy yếu!”

Tịch Huyền trầm giọng nói: “Xung quanh có thêm một vài khí tức cường đại giấu kín!”

Diệp Quân liếc nhìn xung quanh một lượt, nhíu mày, rất rõ ràng, có một số người chuẩn bị toan tính trục lợi!

Hơi phiền phức rồi đây!

Diệp Quân trầm mặc.

Đúng vào lúc này, Tào Bạch đột nhiên nói: “Diệp huynh, ta nguyện bảo vệ cho huynh một đoạn đường!”

Diệp Quân nhìn về phía Tào Bạch, Tào Bạch đột nhiên liếc nhìn xung quanh, lạnh lùng nói: “Trong vòng ba ngày, nếu như ai dám ra tay với Diệp huynh, dù ngươi là ai, sau lưng là thế lực gì, ta nhất định sẽ giết không tha, nếu như ngươi không phục thì có thể tới Kiếm Tông ta báo thù bất cứ lúc nào!”

Vừa dứt lời, tất cả những luồng khí tức xung quanh đều tan đi hết, biến mất không thấy tăm hơi!.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.