Chương trước
Chương sau
Kiếm Tông!

Tiếng của Tào Bạch vừa dứt, tất cả cường giả ẩn nấp xung quanh đều rút lui, chỉ sợ bị Tào Bạch nhắm trúng.

Không ai dám chọc giận Kiếm Tông!

Dù là mấy thế gia siêu cấp ở tổng viện cũng không dám chọc giận Kiếm Tông!

Không phải sợ mà thật sự không muốn gây chuyện!

Ở vũ trụ Quan Huyên, Kiếm Tông nổi danh khó nhằn!

Xấu tính!

Bao che người của mình!

Người nào người nấy đều đánh đấm rất giỏi!

Bối cảnh nghịch thiên!

Dù là nội các thì cũng chỉ có thể ràng buộc Kiếm Tông một phần nào đó thôi, trước nay không dám hạ bất cứ mệnh lệnh cứng rắn nào!

Vì sao?

Vì họ giỏi đánh đấm quá!

Trong Kiếm Tông đã có đến ba vị Đại Kiếm Đế siêu cấp, ngoài ra còn có khá nhiều Kiếm Đế.

Quan trọng nhất là những kiếm tu này đều vô cùng xấu tính, nếu mệnh lệnh của nội các khiến Kiếm Tông không vui thì Kiếm Tông thật sự dám mặc kệ nội các!

Thậm chí còn dám công nhiên làm phản nội các!

Nếu ba vị Đại Kiếm Đế tỏ thái độ cứng rắn thì các nhân vật lớn của nội các cũng phải đau đầu!

Đương nhiên, còn có một nguyên nhân quan trọng nhất, trong trận chiến năm xưa, Kiếm Tông là tông môn bị thương vong nhiều nhất.

Cả Kiếm Tông có một trăm nghìn kiếm tu đã chết ở chiến trường Hư Chân, ngày hôm đó cường giả của Kiếm Tông đã xung phong dẫn đầu, đánh đến người cuối cùng, đến cả Thính Vân Kiếm Đế cũng suýt chút đã bỏ mạng trong trận chiến đó.

Trong trận chiến năm xưa, Kiếm Tông suýt chút nữa đã bị diệt tông, tuy rằng sau này đã dần dần hồi phục nguyên khí nhưng không thể huy hoàng như trước đây được nữa!

Thế nên cả vũ trụ Quan Huyên đều vô cùng kính phục Kiếm Tông.

May là ngày thường Kiếm Tông cũng không tham gia thế sự, nên mọi người đều tránh tuyệt đối không chủ động gây sự với Kiếm Tông!

Tới Kiếm Tông trả thù?

Mẹ kiếp! Kẻ nào dám!

Đến cả mấy thế gia siêu cấp kia cũng không dám làm vậy.

Đương nhiên cũng không cần thiết phải làm vậy!

Bọn họ phải nể mặt Kiếm Tông!

Giang hồ đâu hẳn chỉ là chém chém giết giết, còn có nhân tình thế thái!

Cảm nhận được những khí tức xung quanh rút lui, Diệp Quân thấy hơi kinh ngạc, uy danh của Kiếm Tông này thật khủng khiếp, chỉ một lời đã doạ lui những cường giả trong bóng tối, đúng là đỉnh!

Thấy mọi người rút lui, Tào Bạch mới thu hồi ánh mắt!

Lúc này, Diệp Quân nhìn Tào Bạch, khẽ cười: "Tào huynh, đa tạ!"

Tào Bạch khẽ lắc đầu: "Không cần đâu, chuyện này trách ta, nếu ta không đòi cọ xát với huynh thì với thực lực của Diệp huynh, đám người tầm thường kia khó mà làm huynh bị thương được!"



Diệp Quân cười, sau đó nhìn Tịch Huyền: "Chúng ta lên đường thôi!"

Tịch Huyền gật đầu, định dùng tàu mây thì Tào Bạch bỗng nói: "Dùng cái này đi!"

Nói rồi y xoè bàn tay ra, một chiếc phi thuyền cực lớn dài nghìn trượng xuất hiện trước mặt hai người, cực kỳ hào nhoáng.

Mắt Tịch Huyền ánh lên sự bất ngờ: "Tàu sao!"

Tàu cũng có phân cấp bậc, thấp nhất là tàu mây, trên đó là tàu sao, sau đó là tàu vũ trụ, tàu đế, cuối cùng là tàu thần!

Một chiếc tàu sao rất quý giá, trị giá thấp nhất cũng lên đến vài nghìn vạn kim tinh, chỉ một vài thế lực lớn mới dùng nổi!

Mà Tào Bạch này đã sở hữu riêng một chiếc rồi!

Phải công nhận rằng Kiếm Tông này giàu có thật!

Diệp Quân cũng hơi chấn động, đệ tử của tông môn này giàu quá, chẳng trách ai cũng muốn tới tổng viện thư viện Quan Huyên, vì phúc lợi và đãi ngộ quá tốt!

Nghĩ vậy, Diệp Quân thầm than: "Tháp gia, ngươi có tiền không? Nếu có thì cho ta mượn một ít đi, chắc chắn ta sẽ trả...!Nếu ngươi không tin ta thì sau này đợi ta tìm thấy cha ta, ông ấy trả cho ngươi cũng được, ngươi quen với cha ta mà, ngươi tin cha ta chứ?"

Tháp gia cạn lời!

Mẹ nó chứ!

Hai cha con nhà ngươi biết đùa thật đấy!

Đúng là con ruột mà!

Diệp Quân hỏi: "Tháp gia ơi?"

Tiểu Tháp im lặng.

Cha ngươi trả sao?

Thằng nhóc ngốc, cha ngươi nợ không biết bao nhiêu nghìn tỷ đấy!

Diệp Quân còn muốn hỏi gì đó, Tịch Huyền bỗng nói: "Đi thôi!"

Diệp Quân thu hồi suy nghĩ, gật đầu: "Được!"

Một lát sau, Diệp Quân và Tịch Huyền lại lên đường.

Còn Tào Bạch thì ngự kiếm đi, y thật sự định hộ tống Diệp Quân ba ngày.

Vì có Tào Bạch hộ tống, hành trình tiếp theo thật sự không có ai dám tới gây sự!

Tào Bạch không đáng sợ đến vậy, cái đáng sợ là Kiếm Tông!

Mà Tào Bạch lúc này có thể được xem như là đại diện cho Kiếm Tông!

Nếu không nể mặt thì Kiếm Tông không để ngươi sống yên đâu!

Trên tàu sao, Diệp Quân ngồi xếp bằng, sau khi dùng một viên đan dược trị thương, hắn lấy kim tinh ra hấp thụ!

Hấp thụ kim tinh, khí tức của hắn dần hồi phục trở lại!

Thế là hắn bắt đầu nhớ lại trận chiến lúc trước.

Phải nói là hắn khá may mắn!

Vì hắn phát hiện ra khí kiếm của mình không tài nào địch lại hai thanh phi kiếm của Tào Bạch!



Khí kiếm và kiếm thực vẫn có khoảng cách lớn lắm!

Còn về kiếm Hành Đạo...!

Cọ xát với người khác mà dùng kiếm Hành Đạo thì hơi quá đáng! Thanh kiếm này hơi mạnh quá!

Lúc này, anh nghĩ đến Kiếm Chủ Nhân Gian, kiếm của Kiếm Chủ Nhân Gian ắt hẳn cực kỳ siêu nhỉ?

Đối với kiếm Hành Đạo, hắn vừa yêu thích vừa lo lắng!

Vì khi thường xuyên dùng thanh kiếm này sẽ khiến hắn nảy sinh ra tâm lý mình vô địch thiên hạ.

Thật vậy, khi hắn cầm thanh kiếm này, hắn thấy mình vô cùng kiêu căng, thậm chí nhiều lúc hắn còn cảm thấy Tháp gia cũng bình thường thôi.

Thế nên hắn buộc phải thận trọng!

Có cơ hội hắn phải tìm cho mình một thanh kiếm đừng quá vô địch, lúc dùng sẽ không bay quá xa!

Dùng kiếm Hành Đạo, dễ bay xa lắm!

Tiểu Tháp: "..."

Lúc này, Tào Bạch bỗng xuất hiện trước mặt Diệp Quân và Tịch Huyền.

Y nhìn Diệp Quân: "Diệp huynh, mạo muội hỏi một câu, sư phụ của huynh là ai?"

Diệp Quân sở hữu trình độ kiếm đạo mạnh cỡ này, chắc chắn đã có được truyền thừa kiếm đạo, hơn nữa người đứng sau lưng nhất định rất mạnh, y cực kỳ tò mò!

Diệp Quân cười nói: "Là cô của ta!"

Cô!

Tào Bạch sửng sốt, sau đó gật đầu, không hỏi thêm gì!

Đương nhiên, y có hỏi thêm thì Diệp Quân cũng không trả lời được gì!

Chính hắn còn không biết được nhiều!

Tào Bạch nhìn Diệp Quân, trong lòng thầm thấy tiếc!

Thiên tài kiếm đạo cỡ này mà không phải là người của Kiếm Tông!

Tiếc quá!

Bây giờ mời Diệp Quân gia nhập Kiếm Tông?

Chắc chắn là không được!

Ít nhất thì y không có tư cách này!

Tuy các thế gia và một vài tông môn nể mặt Kiếm Tông, nhưng không có nghĩa là họ sợ Kiếm Tông.

Nếu bây giờ cố mời Diệp Quân gia nhập Kiếm Tông, điều này không chỉ là vả vào mặt phe thế gia và phe tông môn, mà còn là vả thẳng vào mặt thư viện!

Chắc chắn những thế lực kia sẽ không để Kiếm Tông làm vậy!

Tuy Kiếm Tông mạnh nhưng không thể khiến tất cả cùng phẫn nộ được!

Chuyện này đã không phải là chuyện một kiếm tu như y quản được!

Ba ngày!

Đây là những gì bây giờ y có thể làm được!.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.