Edit by Link -
Hình như là Đoạn Nghị Cách đang đi đường, bên cạnh có vài tiếng chào hỏi khách sáo. Mấy giọng nữ êm ái gọi cậu ta là "Đoạn tổng", Đoạn Nghị Cách ừ một tiếng bằng âm mũi coi như đáp lời rồi đi xa mấy bước mới nói chuyện với cô.
"Alo, chị Lâm."
Lâm Tiếu nghe thấy xưng hô không thỏa đáng của cậu ta cũng chỉ cầm điện thoại im lặng, Đoạn Nghị Cách tập mãi thành quen bắt đầu nói tiếp: "Gì nhỉ... Hiện tại công ty của em lâm thời có chút chuyện, một lát không thể đi thử vai chung với chị được, để em tìm người ở bên kia đón chị, chị tới nơi thì cứ gọi cho cậu ta là được."
Lâm Tiếu nắm điện thoại, gần như không hề suy nghĩ đã từ chối: "Không cần đâu, tự tôi đi là được, tôi tìm được mà."
"Trời ơi chị Lâm, cái này cũng không phải là vấn đề tìm được hay không tìm được..." Bên chỗ Đoạn Nghị Cách có tiếng thang máy vang lên, cậu ta đi vào rồi nói tiếp: "Sao có thể để chị đi tập trung với đám người kia được chứ..."
Nửa câu sau là cậu ta nhỏ giọng thầm thì, nương theo tiếng thang máy khép lại rất nhẹ nhưng Lâm Tiếu vẫn nghe thấy, cô mím môi không lên tiếng.
Cách đây không lâu khi vừa lên năm nhất đại học, có lẽ là vì Đoạn Nghị Cách thi đậu đại học C, nhà họ Đoạn muốn thưởng cho cậu ta nên đã cho cậu ta một khoản tiền không nhỏ để cậu ta làm việc. Không biết Đoạn Nghị Cách nghĩ gì mà lại đầu tư vào giới giải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-dai-cua-co-ay-tuong-doi-cung-ran/1787087/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.