Hoàng thượng ngừng việc, ngẩng đầu lên hỏi: "Vậy sao? Vậy mà hơn hai năm qua nàng luôn luôn lạnh nhạt với trẫm, nguyện ý thất sủng cả đời trong cung cấm! Không chịu ngẩn cao đầu nhìn về phía trẫm kia mà?"
Di Đại Quý Phi không đáp, chỉ lẳng lặng nhìn ra phía hoàng hôn đang buông xuống.
Nàng bất chợt nói: "Cũng vì hoàng thượng, thần thiếp bao năm qua ngủ không an giấc, đến cả ăn cũng không ngon...!"
Hoàng thượng cười lạnh lùng: "Trẫm và nàng bây giờ cũng chẳng khác gì nước với lửa, gặp nhau là tương khắc hành hạ thân tâm lẫn nhau!"
Di Đại Quý Phi nhìn thẳng về phía hoàng thượng: "Người có biết, chính người đã giết chết thần thiếp hay không? Ngày xưa ta cùng nhau đứng bên gốc hoa hạnh nguyện thề sinh đồng khâm, tử đồng huyệt, vậy mà nàng lại si mê muội muội ruột của thần thiếp, còn phong cô ta làm Lệ Tần... Người cảm thấy bản thân có quá đáng hay không?"
Hoàng thượng vẫn nét mặt lạnh như băng, nói: "Trẫm làm như vậy là sai sao? Nam nhân nào chả có quyền được năm thê bảy thiếp?"
Di Đại Quý Phi tức không thở nổi, khoé mắt đỏ hoe cay cay vì tủi nhục:
"Hoàng thượng cần nữ nhân đến mức sủng hạnh muội muội của thần thiếp, bên ngoài thiên hạ có trăm ngàn nữ nhân xinh đẹp, quyến rũ, hoàng thượng lại không thèm để ý!"
Hoàng thượng nổi trận lôi đình, hậm hừ nhìn như muốn ăn tươi nuốt sống nàng ta, tính khí hiện tại cơ hồ khiến trời long đất lở:
"Nàng dám to gan đôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-cung-hoang-diep-truyen/2530239/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.