Tin này có thể kịp thời đưa vào trong cung, cũng may nhờ có sự khôn khéo trơn tuột của Lý Nghĩa Hải.
Không hổ là lão bánh quẩy chìm nổi mấy chục năm ở biển quan*, đầu óc của lão vẫn còn hữu dụng. Nếu đã “quy phục” bệ hạ, vậy thì ắt phải đề phòng bên phía Thẩm tướng có biến. Lý Nghĩa Hải từng đi theo Thẩm Quân Triệu một thời gian nên cũng biết rất rõ thủ đoạn của vị thủ phụ trẻ tuổi này sấm rền gió cuốn như thế nào.
* Ý là so sánh quan trường như biển sâu
Tảo triều ngày mai, chín phần mười là đống chiết tử buộc tội lão sẽ chồng cao như núi, đêm nay cũng phải cẩn thận, nhỡ đâu Thẩm tướng không kiên nhẫn đi chính đạo, dứt khoát linh hoạt lấy luôn cái đầu của lão thì cũng là việc dễ như trở bàn tay.
Kim Lân vệ canh giữ mười hai cửa kinh thành có một nửa đều là tướng sĩ do Thẩm Tranh Minh dạy dỗ ra, hiện giờ đã được giao tất vào tay Thẩm Quân Triệu. Càng không cần nhắc đến cao thủ ẩn giấu trong Thẩm phủ, tùy tùy tiện tiện chỉ một ngón tay cũng có thể đòi mạng Lý Nghĩa Hải.
Cổ nhân từng nói chèo cẩn thận giữ được thuyền vạn năm, Lý Nghĩa Hải có tâm giữ mạng, gần như ngay lúc Kim Lân vệ vừa đến Lý phủ thì lão đã lập tức phái người trốn ra từ cửa sau, men theo đường nhỏ chạy như bay tới hoàng cung.
Chỉ cần Thẩm tướng không “trảm lập quyết(1)” lão thì lão vẫn còn một đường sống. Nếu thật sự phải đầu rơi máu chảy, vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-cung-cua-tram-noi-lua-roi/201878/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.