Một bên khác, trong đại sảnh Tiêu Chiến cùng ba vị trưởng lão đang sôi nổi tán gẫu với đám "Khách quý phương xa", Tiêu Viêm vừa nói chuyện phiếm với Tiêu Tuần, vừa lơ đễnh xem xét Nạp Lan Yên Nhiên bên kia, quả nhiên thấy thiếu nữ kia đang đứng ngồi không yên.
"Tiêu Viêm ca ca, huynh biết thân phận của bọn ho sao?"
Tiêu Tuần chú ý tới ánh mắt Tiêu Viêm luôn nhìn Nạp Lan Yên Nhiên lưu luyến không buông, trong lòng chua xót, giọng nói không khỏi lộ ra ý tứ ghen tỵ.
"Ừ, là Vân Lam Tông."
Ngoài mong đợi Tiêu Tuần, Tiêu Viêm vậy mà nói không sai chút nào.
Xem bộ dáng tự tin của huynh ấy, Tiêu Tuần không khỏi nghĩ ngợi.
Không lẽ Tiêu Viêm thật sự thích vị hôn thê được đính ước từ trong bụng mẹ này? Nếu không thì với một người chưa bao giờ rời Ô Thản Thành như huynh ấy sao có thể hiểu rõ Vân Lam Tông như lòng bàn tay được.
Ánh mắt nhìn chằm chằm Nạp Lan Yên Nhiên dần không có ý tốt.
Tiêu Viêm đối với Nạp Lan Yên Nhiên không có nhiều hận ý lắm, càng không đề cập đến đời trước hắn và Nạp Lan Yên Nhiên cũng coi như là sơ giao.
Cho dù ngược dòng quay về năm tháng thời niên thiếu khinh cuồng trọng sĩ diện thì đối với hôn ước ba năm này hắn vẫn buông tay được, huống gì bây giờ hắn đã là con người trải qua thăng trầm cuộc sống.
Nói một câu cậy già lên mặt, hiện tại hắn xem đám người Cát Diệp mang theo Nạp Lan Yên Nhiên tạo áp lực cho Tiêu gia chẳng khác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-cung-cua-ta-da-thay-doi/951254/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.