Chẳngqua là “Tình”
Viếtsau “Hậu cung Chân Hoàn truyện”
Khi tôi gõ những con chữ này trên bàn phím,bầu không khí bên ngoài cửa sổ đượm vẻ thanh tân sau một cơn mưa rào. Đứngtrước ô cửa sổ thủy tinh sát đất ở tầng mười hai nhìn ra phía ngoài, những mảngmàu xanh biếc chừng như phủ khắp.
Tôi thích một thành phố nhỏ có non có nướcnhư thế này, do đó, giữa một buổi chiều nóng nực, tôi bất chấp tất cả, mangtheo một tâm trạng bức bối mà trốn khỏi thành phố đang ở tạm thời để tới nơiđây, khi ấy tôi đã viết xong câu chuyện mà mình đã viết trong hơn ba năm trời.
Rốt cuộc cũng đã viết xong tập cuối cùngcủa Hậu cung Chân Hoàn truyện, tậpthứ bảy. Bảy, đó là con số mà tôi thích. Những chữ cuối cùng trong câu chuyệnvề Chân Hoàn đã được tôi viết ra trong một căn phòng nào đó của khách sạn trongTrường đại học Sư Phạm vào một ngày đầu hạ. Câu chuyện này đã bắt đầu khi tôi ởtrường xưa, và lại kết thúc ở trường xưa, tựa như một vòng tròn thủy chung vậy,cuối cùng đã kết thúc.
Đây là bộ truyện dài đầu tiên mà tôi viết,lúc này cũng không kìm được mà thở phào một hơi, không ngờ mình lại có thể viếtdài như vậy, lâu như vậy.
Nhưng trong khoảnh khắc kết truyện, lòngtôi lại chẳng vui vẻ chút nào. Bởi vì chính tôi đã đem Thanh mà tôi thích, đemnam tử ấm áp như ngọc mà tôi cho là hoàn hảo ấy, viết đến nỗi tan nát vỡ vụn.
Sau khi viết xong tập thứ năm, tôi bỗng cảmthấy mệt, cảm giác mỏi mệt ấy bắt nguồn từ tôi, cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-cung-chan-hoan-truyen/759708/quyen-8-chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.