Mắtđượm buồn thương ngó cảnh sầu[17]
[17]Trích Điệp luyến hoa - Quyển nhứ phong đầu hàn dục tận của Triệu Lệnh Chỉ.Nguyên văn Hán Việt: Não loạn tằng ba hoành nhất thốn - ND.
Chờ khi điệu múa kết thúc, Ma Cách vỗ taybồm bộp không ngừng, đồng thời trầm giọng nói: “Múa đẹp lắm!” Giọng nói ấy ngheồm ồm chẳng giống như đang khen ngợi, còn mang theo những tia sắc bén vô cùng.Tôi ngước mắt lên, vừa khéo bắt gặp ánh mắt nghi hoặc của Huyền Thanh, bèn bámvào tay Cận Tịch đứng dậy, lén ra ngoài thay y phục.
Tiếng ca múa bị bỏ lại xa dần, tôi đi tớiTùng Đào hiên vắng vẻ, thấy Lý Trường cũng đã đi theo tới nơi. Ngó khắp xungquanh thấy không có ai tôi mới trầm giọng hỏi: “Thế nào rồi?”
Lý Trường vội bẩm báo: “Hoàng thượng đãphái phò mã gia giằng co với đại quân Hách Hách đóng giữ bên ngoài, đồng thờiphái quận mã gia và Lý Thành Nam dẫn quân đi tập kích nơi đồn trữ lương thảocủa quân Hách Hách, tuy vì hướng gió đột ngột thay đổi nên không thể đốt hếtlương thảo của bọn chúng, thế nhưng cũng đốt được quá nửa. Mất chỗ lương thảoấy rồi, trong quân còn bùng phát bệnh dịch, gã Ma Cách kia coi như hết đườngngông nghênh!”
Tôi thở dài than: “Đúng là tin tốt! Nhưngngươi không thấy gã Tiểu Hạ Tử kia còn nhận được tin trước cả ngươi ư? Chuyệnlà như thế nào vậy?”
Lý Trường bất giác nhăn mặt khiến các nếpnhăn trông càng rõ nét hơn, kế đó thì chỉ cúi đầu không nói năng gì, miệng thởdài không ngớt. Cận Tịch vội đẩy y mấy cái, cất tiếng khuyên nhủ: “Đằng nàocũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-cung-chan-hoan-truyen/759683/quyen-8-chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.