Gã sứ giả đó đỏ mặt tía tai, vội khom người tự trách. Tôi chỉ cười nhạt,nói: “Khả hãn bất tất phải trách y làm gì, Đại Chu và Hách Hách bấy lâunay chẳng qua chỉ trao đổi buôn bán thông qua Hỗ Thị, thời gian qua thìlại có chiến tranh, khó tránh khỏi khiến sự hiểu biết về nhau suy giảm.Nếu chuyến ghé thăm của Khả hãn lần này có thể khiến Hách Hách và ĐạiChu trở thành những nước huynh đệ lân bang, một lòng hòa hảo, như thếhai bên ắt sẽ hiểu biết về nhau nhiều hơn, mà lê dân trăm họ chắc hẳncũng sẽ mừng rỡ vô cùng.”
Tôi thướt tha bước tới, đưa chén rượutrong tay cho Huyền Lăng đang vui vẻ cười tươi. Y khẽ gật đầu với tôi,sau đó liền nâng chén rượu về phía Ma Cách. “Lời của Thục phi cũng chính là mong muốn trong lòng trẫm, mời Khả hãn uống cạn chén này để tỏ mừngcho cuộc gặp gỡ ngày hôm nay.”
Tôi xoay người quay trở về chỗ củamình, lén lau đi những giọt mồ hôi lạnh túa đầy ra lòng bàn tay, ngoàimiệng thì vẫn giữ nguyên nụ cười đoan trang nền nã.
Ma Cách uốngmột hơi cạn sạch chén rượu, sau đó nói bằng tiếng Hán: “Chúc Hoàng đếĐại Chu vạn phúc vĩnh thọ. Phúc lý tuy chi, thọ khảo miên hồng[14].”
[14] “Phúc lý tuy chi” là một câu thơ trích từ bài Cưu mộc trong Kinh Thi,có ý phúc lộc yên hưởng. “Thọ khảo miên hồng” ý rằng tuổi thọ dài lâu -ND.
Tôi thầm kinh hãi, lời chúc của Ma Cách là những câu thơ trong Kinh Thi, đủ thấy kẻ này hiểu sâu về văn hóa của người Hán tới mức nào, e
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-cung-chan-hoan-truyen/759682/quyen-8-chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.