Việc tuyển tú đến nay đã hoàn toàn ngã ngũ,các cung tần mới cũng đã được an bài cho cô cô dạy lễ nghi xuất cung ản giáo.Tôi một mặt tranh thủ những lúc rảnh rỗi hiếm hoi để nghỉ ngơi, một mặt dặn dòCận Tịch sai người đi dọn dẹp các cung điện còn trống, sắp xếp sẵn các cungnhân chuẩn bị tới đó hầu hạ. Lần này mọi công việc Hoàng hậu đều buông taykhông ản, tôi cũng không tiện đi thỉnh giáo nàng ta, chỉ cùng ý phi, Đứcphi thương lượng mọi việc. Chính trong lúc bận rộn này thì vừa khéo Ngọc Ẩn vàNgọc Nhiêu vào cung thỉnh an rồi ở lại giúp đỡ tôi luôn. Ngọc Nhiêu chỉ là nhấtthời ham chơi, còn Ngọc Ẩn thì vốn en xử lý mọi việc trong vương phủ, có muộiấy trợ giúp, tôi cũng được thanh nhàn hơn rất nhiều. Suốt mấy ngày liền NgọcNhiêu đều vào cung từ sáng sớm, chiều tối thì đi thỉnh an mẹ ruột và mẹ nuôicủa Huyền Phần rồi về phủ. Không lâu sau, thấy Huyền Phần vào cung, tôi bèncười, nói với y: “Ngọc Nhiêu suốt ngày tới chỗ ta thế này thực đã làm phiềnVương gia phải phân tâm trông coi việc trong vương phủ rồi.”
Y chỉ mỉm cười điềm đạm. “Nàng ấy thích thếnào thì cứ mặc nàng ấy thôi. Lúc thần đệ không ở trong phủ chắc nàng ấy thấynhạt nhẽo lắm, cứ tới chỗ tẩu tẩu mà nói cười trò chuyện như vậy cũng hay.”
Ngọc Nhiêu sau khi biết chuyện thì lộ vẻtức cười, về sau liền ít tới hơn. Nhưng Ngọc Ẩn thì vẫn ở trong chái điện củaNhu Nghi điện để tiện giúp tôi lo liệu công việc, còn ở liền một mạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-cung-chan-hoan-truyen/759659/quyen-7-chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.