Lòng tuy căm hận nhưng ngoài mặt tôi vẫnphải tỏ ra bình thản như chưa từng có chuyện gì xảy ra. Chưa nói tới việc thờigian trôi qua tuổi tác lớn dần, bụng dạ sâu hơn, cho dù năm xưa khi mới làthiếu nữ vừa tròn đôi tám, tôi cũng biết rằng muốn sinh tồn được ở nơi cung cấmnày thì cần không để lộ sự mừng giận ra ngoài mặt. Nhưng Trinh Quý tần thìdường như là một ngoại lệ.
Nàng ta khó sinh, về sau lại luôn u uấtkhông vui, nên thân thể mãi vẫn không hồi phục lại được. May mà thời gian gầnđây gặp những việc vui như sắc phong Quý tần, đặt tên cho hoàng tử, Huyền Lăngcũng khá quan tâm tới nàng ta, tâm trạng nàng ta mới tốt hơn một chút.
Hôm nay khi tôi đang bế Linh Tê, trò chuyệnvới My Trang, Hoa Nghi bỗng bước vào ghé tới bên tai tôi, khẽ nói: “Nghe nóithân thể Trinh Quý tần đang không được khỏe, nương nương có muốn qua thăm mộtchút không?”
Tôi nhất thời không cảm thấy gì, quay sangnhìn My Trang, thở dài than: “Đang yên đang lành sao lại vậy chứ, rốt cuộc thânthể của bản thân vẫn là quan trọng nhất, có chuyện gì mà không thể tạm thời gácqua một bên đây?” My Trang đang định tiếp lời, tôi chợt thấy sắc mặt Hoa Nghicó điều khác lạ, vội vàng hỏi: “Ngươi mau nói rõ xem, chuyện rốt cuộc là nhưthế nào?”
Hoa Nghi thấp giọng đáp: “Nghe nói sáng nayTrinh Quý tần tản bộ ở Thượng Lâm uyển, trùng hợp thế nào lại chạm mặt VinhTuyển thị, chủ bộc gặp nhau, Vinh Tuyển thị lại là tân sủng, trong lúc nói năngkhó tránh khỏi có chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-cung-chan-hoan-truyen/759620/quyen-6-chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.