Sau chừng một tuần trà thì Ôn Thực Sơ và VệLâm đã tới. Ôn Thực Sơ bắt mạch một chút, lại xem tưa lưỡi, đôi hàng lông màyhơi cau lại, Vệ Lâm thì lập tức sai người đi thái lát nhân sâm cho Từ Tiệp dưngậm.
Tôi vừa nghe nói phải dùng nhân sâm liềnbiết ngay tình huống không ổn, nhưng cũng không dám để lộ vẻ gì trước mặt TừTiệp dư, chỉ nói: “Ôn đại nhân đã ở đây rồi, nhất định sẽ không có việc gì đâu.Năm xưa Lung Nguyệt Công chúa của bản cung cũng là sinh non, thế mà Ôn đại nhânvẫn có thể giữ cho mẹ con bản cung được bình an, muội muội nhất định cũng sẽnhư vậy.” Tôi ngoài miệng thì an ủi thế nhưng trong lòng kỳ thực lo lắng vôcùng, quay sang thúc giục Kết Ngạnh: “Mau đi xem xem Hoàng thượng tại sao cònchưa tới, đừng để đám nô tài kia ăn bơ làm biếng, không hết lòng với côngviệc.”
Từ Tiệp dư tuy thương tâm nhưng đây là lầnđầu sinh nở nên rất sợ hãi, lại biết rằng sớm đã có cung nữ đi mời Huyền Lăng,thế là ánh mắt cứ nhìn chằm chằm về phía cửa.
Nội đường lúc này đã trở nên hỗn loạn,tiếng rên rỉ mà Từ Tiệp dư cố hết sức kiềm chế ngày một dài hơn. Hoán Bích lạimột lần nữa bước vào khuyên nhủ tôi: “Bà đỡ trong cung đã tới rồi, nước nóngcũng đã chuẩn bị xong, tiểu thư mau mau ra ngoài đi thôi, nhìn thấy máu trongbuồng đẻ sẽ dễ gặp chuyện chẳng lành lắm.”
Tôi dù lo lắng nhưng cũng không thể làmtrái quy củ trong cung, chỉ đành vỗ nhẹ vào tay Từ Tiệp dư mấy cái, lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-cung-chan-hoan-truyen/759610/quyen-6-chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.