Tất cả ý nghĩ này, cũng nhờ lời của Lý phu nhân thời Hán Vũ Đế sắpchết nói. Lúc ấy Lý phu nhân khuynh quốc khuynh thành được Vũ Đế đắchạnh, trước khi chết Vũ Đế muốn gặp bà ấy lần cuối cùng, bà ấy lại lấykhăn lụa che mặt, có chết cũng không chịu gặp. Chỉ vì sắc đẹp mà được ưu ái, từng là ác mộng vĩnh viễn trong hậu cung của nữ tử, chỉ có khi mấtđi, mới có thể tốt đẹp ở trong ký ức.
Đến tay tôi, thay đổi suy nghĩ, nhưng cảm thấy cái gì khó giành đượccàng biết trân trọng. Vì thế ngày ngày vất vả suy tính trong lòng khéoléo từ chối, chỉ vì bốn chữ ‘lạt mềm buộc chặt’. Cái gọi là Lạt mềm buộc chặt, mục đích cuối cùng vẫn là chữ ‘buộc’, còn ‘lạt mềm’ chỉ là thủđoạn mà thôi, cho nên khi ‘lạt mềm’ không nên ‘lạt mềm’ quá. Mà ‘buộc’càng muốn buộc thỏa đáng, nếu không lại kiếm củi ba năm thiêu một giờnhư ngày xưa. Giống như con nhện dệt lưới, dệt lưới càng to, càng thuđược nhiều mới có thể đem thứ muốn thu hết vào trong túi.
Cuối cùng cũng nửa tháng trôi qua, trừ đêm hôm giao thừa để chuẩn bịcho ngày thứ hai cúng tế, chàng không tới, kéo dài đến lúc Cúng tế kếtthúc hoàn tất vào buổi trưa, chàng đến ngồi ở Ẩm Lục hiên nhà tôi rấtsớm.
Ánh mặt trời thật tốt, chiếu sáng vào tuyết đọng tạo vầng óng ánhtrong suốt. Ánh sáng mặt trời và ánh tuyết chiếu lẫn nhau. Lúc đó tôiđang ngồi nghiêng người ở dưới cửa sổ để thêu cái túi hương, trên ngườitoàn thân màu tím nhạt có hàng chuỗi hoa văn mờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-cung-chan-hoan-truyen/759521/quyen-3-chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.