Tâm tình tôi gần đây không được tốt, chẳng muốn động đũa ăn gì vì quá mệt mỏi nên không có khẩu vị. Ngay cả phúc xuân sơn đồ kia vừa thêu mấy châm đã cảm thấy nhàm chán vô cùng, tiện tay bỏ đó lêngiường nằm.
Nửa đêm, tiếng gió lạnh lào xào ngoài cửa sổ khiến cho tôi ngủ khôngđược ngon, buổi sáng thức dậy càng thêm khổ sở vì thấy tức ngực. LúcHoán Bích hầu hạ tôi thay quần áo, muội ấy hoảng sợ thốt lên: “Tiểu thưcó muốn mời thái y đến xem hay không, sắc mặt người không được tốt.”
Tôi giãy dụa đứng dậy nói: “Không cần, chắc là tại hai ngày nay bị lạnh, chưa kể bây giờ mà đi mời thái y thì sẽ muộn giờ thỉnh an hoàng hậu,khó tránh khỏi người khác nói ta cố tình ra vẻ. Chờ sau đi thỉnh anhoàng hậu về bát uống canh nóng cũng tốt rồi.”
Hoán Bích có chút lo lắng nhìn tôi nói: “Để nô tỳ kêu hai người nữa đi ra ngoài cùng tiểu thư.”
Tôi đứng lên rồi đi tới cung của hoàng hậu để thỉnh an. Không ngờ hômnay mới đến đã thấy Huyền Lăng đang ngồi ở đó trò chuyện. Đến khi HuyềnLăng thấy mọi người đã tới đông đủ, chàng chỉ vào Hoa phi và nói: “Tìnhhình bệnh dịch trong cung có vẻ đã được ngăn chặn. Hoa phi đã có côngnên hôm nay trẫm khôi phục quyền quản lý hậu cung cho nàng ấy.” Tôi nghe lời này, trong ngực càng cảm thấy khó chịu nhưng vẫn phải ra vẻ bìnhthản ôm chén trà, tự nhủ bản thân phải tuyệt đối, tuyệt đối bình tĩnh.
Hoa phi đứng dậy nói: “Tạ hoàng thượng.”
Sắc mặt cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-cung-chan-hoan-truyen/759506/quyen-2-chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.