Nguyệt Khê chậm rãi xoay người, đi tới trước mặt Thái Hoàng Thái Hậu, bà ta lúc này thoạt nhìn rất bình tĩnh, bà ta lại một lần nữa quỳ xuống trước mặt Thái Hoàng Thái Hậu "Thái Hoàng Thái Hậu, Nguyệt Khê thật rất muốn đi xem Tấn nhi một chút, nếu như ngài muốn giết con, chờ sau khi thăm Tấn nhi xong, Nguyệt Khê cam tâm tình nguyện để ngài tùy ý xử trí."
Lời nói Nguyệt Khê khiến Thái Hoàng Thái Hậu giật mình, bà chưa bao giờ nghĩ tới nữ nhân ích kỷ này cho tới bây giờ còn có thể nói ra lời nói duy nhất cho bà nghe lọt tai ...., nhìn trên mặt bà lạnh nhạt giống như là đã nhìn thấu tất cả.
Cuối cùng, Thái Hoàng Thái Hậu thở dài, vẻ mặt vẫn lãnh đạm, "Bây giờ không phải là Ai gia không để cho ngươi đi thăm Tấn nhi, mấu chốt là Tấn nhi có nguyện ý gặp ngươi hay không. Nếu không ngươi ở đây chờ một thời gian, chờ Tấn nhi tỉnh lại rồi hãy nói."
Thái Hoàng Thái Hậu thỏa hiệp, là bà từ bi, điểm này ai cũng không dám phủ nhận. Đối với nữ nhân chẳng những hại con trai của bà tự sát, hại cháu của bà bây giờ còn nằm ở trên giường sinh tử chưa biết, nhưng mà lão nhân gia bà vẫn một lần lại một lần bao dung bà ta, đồng tình bà ta, lúc trước quyết định đuổi bà ta đi, bây giờ vẫn đem bà ta lưu lại.
"Cám ơn, cám ơn Thái Hoàng Thái Hậu!" Nghe lão nhân gia nói như vậy, Nguyệt Khê trừ nói lời cám ơn, thật không biết còn có thể nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-cung-ba-nghin-ta-doc-sung/1386327/chuong-411.html