“Ta. . . . . . Ta mới không thèm sờ.” Đau lòng thu tay về, Tiểu Thiên ‘khẩu thị tâm phi’ nói. Ô oa ~~ cơ hội “sờ” tốt như vậy dĩ nhiên mà bỏ lỡ như thế.
Về sau nhất định phải hảo hảo đòi lại mới được.
“Lần này không sờ, về sau cũng không có cơ hội đầu.” Hoàng Phủ Tấn đột nhiên có tâm tình, bắt đầu trêu đùa đến nàng.
“Ta cũng không phải là không có cơ hội!” Nàng phát hiện ra định lực của mình còn có thể cường đại thành như vậy, dưới sự hấp dẫn “sắc đẹp”, nàng còn có thể bình tĩnh như thế. Nhưng mà nàng không bảo đảm mình thật có thể kiên trì bình tĩnh, nếu như hôn quân này còn tiếp tục lời “trêu đùa” tới suy nghĩ của nàng.
“Khụ. . . . . .”
Đang lúc nàng ảo não, tiếng Hoàng Phủ Tấn khó khăn ho khan lần nữa vang lên, đem suy nghĩ của Tiểu Thiên kéo trở lại.
Nhìn Hoàng Phủ Tấn ho đến khó khăn như vậy, Tiểu Thiên không nhịn được nóng nảy, “Ai nha, hoàng đế này, là người nóng đến ngu dốt đúng không, y phục cũng cởi hết, lại còn như vậy, có muốn làm cái gì thì trước tiên cũng phải đem thân thể dưỡng tốt lên chứ.” Trong lời nói của Tiểu Thiên mặc dù mang theo trách cứ, lại khó nén tâm tình lo lắng.
Hoàng Phủ Tấn không nói gì, chỉ nghiêng đầu nhìn nàng bởi vì lo lắng mà cau mày, khóe miệng của hắn cũng không tự chủ được nâng lên.
"Trẫm không phải là muốn cho ngươi nhìn lâu một lát sao." Hắn lần nữa không nhịn được cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-cung-ba-nghin-ta-doc-sung/1386228/chuong-312.html