“Niếp Tiểu Thiên!” Mặt Hoàng Phủ Tấn trầm xuống, “Ngươi còn dám nói một lần, trẫm để ngươi nằm ở đây một đêm!”
Lời này vừa nói ra, Tiểu Thiên bật người nghiêm túc ngậm miệng lại, tay không tự giác ôm lấy cổ Hoàng Phủ Tấn, gắt gao, sợ hắn thật sự buông tay, để cho nàng ở trong không khí lạnh này ngủ một đêm.
Hành động của nàng làm cho khóe miệng của Hoàng Phủ Tấn cong cong.
“Phúc Quý, tuyên Thái y đến Vũ Phượng Cung!”
“Dạ, Hoàng Thượng!”
Phúc Quý lui xuống, Hoàng Phủ Tấn ôm Tiểu Thiên, định rời khỏi Lan Uyển.
“Hoàng Thượng!” Lan Phi vội không ngừng chạy đi ra, Hoàng Hậu này đã đến đây náo loạn như vậy, Hoàng Thượng liền bỏ nàng lại mặc kệ mà đến Vũ Phượng Cung sao.
“Chuyện gì?” Hoàng Phủ Tấn không quay đầu lại, chỉ là dừng bước chân.
“Ngài. . . . . . Ngài còn trở về không?” Lan Phi ngượng ngùng mở miệng nói.
“Ngươi ngủ trước đi, không cần chờ trẫm .” Bỏ lại một câu như vậy, Hoàng Phủ Tấn liền ôm Tiểu Thiên rời khỏi.
Bỏ lại Lan Phi mặt đầy tức giận, Hoàng Hậu này thật là có thủ đoạn, thế nhưng đem chính mình té bị thương để giành lấy đồng tình của Hoàng Thượng.
Tức giận đến dậm chân, Lan Phi xoay người đi vào.
Bị Hoàng Phủ Tấn một đường ôm từ Lan Uyển đi tới, Tiểu Thiên liền buồn thật sự, Hoàng Phủ Tấn hôm nay là lương tâm cắn rứt sao?
Nàng chạy đến Lan Uyển mắng hắn một trận như vậy, hắn chẳng những không truy cứu, còn ôm nàng quay về Vũ Phượng Cung?
Trời giáng hồng vũ(*) hay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-cung-ba-nghin-ta-doc-sung/1386033/chuong-117.html