Không khí bỗng chốc trở nên căng thẳng, tất cả hướng mắt nhìn về Thanh Thiên Sảnh. Từng tia nắng nhạt phủ lên khuôn mặt xế chiều của Khánh Tiến. Đôi mắt ông nghiêm nghị pha chút tức giận, bàn tay nắm chặt Minh Hướng. Nhạc Lữ hếch mũi:
– Ha ha! Xem ra ngươi cũng có một con tốt khá được đấy!
Khánh Tiến nói:
– Huynh cũng thua gì ta, ánh mắt của nó cũng chẳng khác gì lòng tham của huynh, lạnh lùng mà độc ác!
Nhạc Lữ vẫn giữ thái độ nghênh ngáo:
– Trời không vì mình thì trời tru đất diệt. Sư phụ có lẽ nhìn nhầm người rồi!
Khánh Tiến siết chặt tay:
– Nhầm hay không thì chưa biết, nhưng người chắc chắn đúng ở chỗ không chọn huynh!
Nhạc Lữ đáp:
– Ngươi có vẻ đắc chí nhỉ? Thế thì thử tiếp vài chiêu xem việc sư phụ chọn ngươi là đúng hay sai!
– Huynh giờ là trưởng môn phái Hoả Phụng, ta là trưởng môn Thiên Cân, làm thế không phải để thiên hạ cười cho vào mặt sao?
Nhạc Lữ buông Âm Hàn, phóng người tới trước, kêu lên:
– Cũng là tỉ thí lấy Thánh Kì thôi mà!
Khánh Tiến lập tức lao tới đỡ chiêu, Nhạc Lữ từng là đại sư huynh của Thiên Cân Phái nên dùng cước là chính, tuy nhiên có phần cải biến cho hợp với Hoả Phụng phái. Nhạc Lữ ngày xưa chỉ được truyền một phần Thiên Cân Cước, sau này hắn phát triển thêm, lại đổi thành Hoả Phụng Cước, từ sáu đường cước được học, hắn sáng chế thêm bốn cước là đủ mười, cách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-an-le-chi-vien/3276302/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.