Đoạn, có tiếng tù và kêu lên, dưới chân núi nghe có tiếng động rộn ràng hẳn. Một đoàn người rầm rộ bước lên, tay cầm kiếm. Phái này y phục cũng tựa như phái Thiên Cân, Minh Hướng hỏi sư huynh bên cạnh:
– Đó là phái nào vậy?
Người ấy đáp:
– Đấy là Thanh Long phái, chắc để mới vào nên chưa biết. Thiên Cân phái ngày xưa là chủ của ba ngọn núi, nay tách ra, lập thành Thiên Cân phái, Thanh Long phái, Hoả Phụng phái. Núi Thanh Long và Hoả Phụng cũng cách đây không xa, cách nhau một thung lũng nhỏ…
Minh Hướng gật gù, bỗng nghe thấy tiếng gọi, nghe tiếng Triệu Lan, cậu liền chạy nhanh vào sảnh đường đợi lệnh.
– Ngươi đi thay đồ đi, Thiên Cân Sơ Quyền còn chưa thuộc, đi dọn trà đi!
Minh Hướng căm tức, nhìn quanh không thấy ai, cũng chẳng thấy Khánh Tiến đâu. Cậu cứ trơ trơ ra đấy.
– Thằng nhóc hỗn xược, ta nói mà ngươi dám nghếch mặt thế sao?
Nói rồi một chưởng đánh tới, cốt là muốn dạy cho Minh Hướng một bài học. Khánh Tiến lao vào, dùng chân chặn ngay chưởng của Triệu Lan, vận lực đẩy một cái, Triệu Lan kinh hãi muốn thu chưởng nhưng không kịp, bị đánh bất ngờ liền loạng choạng đổ về phía sau, chân lùi chục bước đụng vào mép tường.
– Nghiệt súc! Ta không ngờ ngươi là thứ cặn bã như vậy!
Triệu Lan luống cuống:
– Sư phụ, Minh Hướng không nghe lời, con chỉ là ra tay dạy bảo!
Khánh Tiến hét lớn:
– Ngươi còn dám nói!
Triệu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-an-le-chi-vien/3276300/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.