Trans: Chang
Trong lòng nghĩ vậy, Văn Trạch Lệ có chút cáu kỉnh, hất cằm lên hỏi: “Còn muốn hỏi gì nữa không? Đã đào bới nhiều chuyện vậy rồi sao không đào sâu thêm chút nữa?”
Thẩm Tuyền liếc nhìn những câu hỏi do Tiểu Muội sắp xếp, ngẫm nghĩ rồi cảm thấy nên thêm vào một ít nữa, cô cầm máy ghi âm hỏi: “Bạn gái cũ có phải là mối tình đầu của anh không?
Văn Trạch Lệ đáp: “Đúng vậy.”
“Văn thiếu cũng cảm thấy mối tình đầu khó quên sao?”
Văn Trạch Lệ sững người một lúc, anh hơi nghiêng người về trước, như cười như không mà nhìn cô. Một lúc sau, đôi môi mỏng của anh khẽ hé mở: “Có lẽ vậy chăng?”
Thẩm Tuyền gật đầu: “Được rồi, những gì nên hỏi đều hỏi hết rồi.”
Lông mày cô mang theo một tia thoải mái, chắc bởi vì đây là loại công việc mà cô thích.
Cô nghiêng người, nâng cốc cà phê lên nhấp một ngụm. Cà phê nguội rồi nên có chút đắng, cô nhíu mày.
Văn Trạch Lệ im lặng nhìn cô.
Kéo kéo cổ áo.
Thẩm Tuyền ấn chuông cửa bên cạnh.
Cửa mở ra.
Tiểu Muội ló đầu vào mà cười: “Phỏng vấn xong rồi à?
Thẩm Tuyền: “Ừm.”
Cô đặt ly cà phê xuống, đưa tài liệu cùng máy ghi âm cho Tiểu Muội. Cô nói với Văn Trạch Lệ: “Văn tổng, tôi tiễn anh.”
“Khách sáo rồi.” Văn Trạch Lệ cúi đầu, đứng dậy lấy áo khoác rồi đi về phía cửa. Thẩm Tuyền cũng đi bên cạnh anh, cặp vợ chồng cùng nhau bước ra.
Cả phòng làm việc ai cũng nhìn họ chằm chằm.
Văn Trạch Lệ liếc nhìn cổ của cô, nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-ai/907573/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.