🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Edit: Takenoko



“Ha ha ha ha, cảm ơn đã nhường.” Thường Tuyết bật dậy khỏi ghế sofa, cô quỳ xuống, chắp hai tay lại rồi cung kính bái Nhiếp Tư một cái, Nhiếp Tư tặc lưỡi: “Được rồi.”



Thường Tuyết mỉm cười quay về chỗ hỏi: “Chúng ta bắn tiếp chứ?”



Nhiếp Tư cầm ít đồ ăn bỏ vào miệng và nhai, ậm ờ nói: “Cô không làm mình làm mẩy nữa thì bắn tiếp.”



“Làm mình làm mẩy á? Tôi làm mình làm mẩy lúc nào?” Thường Tuyết nhai kẹo cao su, hỏi ngược lại.



Nhiếp Tư không trả lời, anh mời cô vào nhóm rồi bắt đầu chọn đội ngẫu nhiên. Vừa đáp đất đã đụng phải anh trai số một kia. Anh ta mở mic, cười nói với Thường Tuyết: “Ban nãy còn định mời em, kết quả hai người đi trước mất tiêu.”



Vừa dứt lời, Nhiếp Tư cho anh trai kia một phát súng không chút do dự.



Anh trai đó đã lìa đời.



Thường Tuyết bất ngờ: “Ôi, dù gì cũng phải để cho người ta nói hết câu đã chứ.”



Nhiếp Tư nghiêng nghiêng tựa lên tay vịn, liếc cô một cái: “Có gì hay mà nói, hai người nhắn riêng đi là được rồi, nói cho đã vào.”



Ba chữ cuối anh như muốn cắn răng cắn lợi thốt ra vậy. Thường Tuyết sững sờ, cảm thấy tâm trạng của anh hơi sai sai, cô đứng dậy, dán tới nhìn điện thoại của anh.



“Thất tình à? Chị bé kia giận rồi à?”



Lần này Nhiếp Tư có phòng bị, anh giơ điện thoại lên không cho cô xem. Thường Tuyết cứ sấn tới, một tay đẩy tay anh ra,

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-ai/3563670/chuong-113.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.