Trans: Lam Lam
“Nói chuyện gì nào?”
Tư thế này, nữ dưới nam trên, thêm cả ánh sáng mờ ảo, trông có chút mập mờ. Văn Trạch Lệ nhìn cô rồi phì cười một tiếng, sau đó anh buông cô ra, đi xuống giường, đi chân trần tới cạnh cửa, rắc một tiếng khoá cửa lại.
Tiếp đó anh quay lại, co gối bước lên giường, anh lật mình lại ấn Thẩm Tuyền xuống dưới mình. Tóc Thẩm Tuyền xoã tung, cô hỏi: “Anh định nói chuyện gì nào?”
Văn Trạch Lệ nhìn cô nói: “Ngôi nhà bên khu kinh tế đã bỏ đó được một khoảng thời gian rồi đấy.”
Thẩm Tuyền gật đầu: “Ừ.”
Văn Trạch Lệ sờ tay cô nói: “Nếu chúng ta dọn qua đó thì phải tìm thêm hai người giúp việc nữa, con sẽ ngủ với bảo mẫu.”
Thẩm Tuyền: “Không được.”
Cô không yên tâm.
Văn Trạch Lệ biết chắc cô sẽ phản đối, anh híp mắt: “Thế để con ở nhà họ Thẩm hoặc nhà họ Văn nhé, có ông bà ngoại ông bà ngoại là em yên tâm được rồi chứ?”
Người đàn ông này lúc nào cũng nghĩ cách để bỏ rơi con trai, giọng của Thẩm Tuyền lạnh hẳn đi: “Không được, con phải ở với chúng ta, em có thể không chăm nom nhưng phải ở cùng.”
Văn Trạch Lệ bật cười nói: “Anh biết là em sẽ không đồng ý mà.”
Thẩm Tuyền: “Đã biết thế sao anh còn hỏi làm gì.”
Văn Trạch Lệ nghiến răng nói: “Thì anh muốn xem xem có được không mà.”
Nhỡ mà đồng ý thì sao.
Thẩm Tuyền không thèm để ý tới anh nữa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-ai/3563659/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.