Mẹ tròn con vuông, hơn bảy tiếng đồng hồ nằm phòng sinh Thạch Anh càng thấu hiểu hơn hai từ "mẫu tử", lúc cô ôm cô bé nhỏ nhắn đỏ hỏn trên tay, bao nhiêu hạnh phúc vỡ òa trào dâng, Thạch Anh mệt và đau đến nỗi muốn lịm đi nhưng vẫn cố gắng giương đôi mắt chào thiên thần nhỏ. Vừa chào đời con bé đã khóc rất to, không ngừng đưa tay tìm kiếm gì đó trong không trung, Thạch Anh nắm lấy bàn tay con:
- Mẹ ở đây với con rồi!
Khoảng vài tiếng sau khi Thạch Anh ngủ say lấy lại sức, bà Hoa vào viện cùng với hai người vô gia cư kia. Chị gái tên Lê Thị Ngọc Khánh, anh chàng kia Hoàng Quốc Khương, vì bà không bắt xe bus được nên nhờ hai người họ đạp xe đạp chở vào. Bà Hoa vừa nhìn thấy Thạch Anh ngủ say, bên cạnh là thiên thần nhỏ, khuôn mặt nhăn nheo hiền hậu mỉm cười:
- Con bé đáng yêu quá!
Trần Thiên Nhân trả lời:
- Thạch Anh bảo muốn đợi má vào đặt tên cho cháu cố.
Bà Hoa ngạc nhiên:
- Má sao?
- Vâng.
Vương Tú Lam ôm con gấu nằm ở giường thân nhân cạnh bên, ngóc đầu dậy:
- Đậu Nhỏ?
Trần Thiên Nhân bảo:
- Đậu Nhỏ ngủ rồi, em ngủ đi nè.
Vương Tú Lam gật đầu, kéo tấm chăn lên tiếp tục ngủ.
Điều bất ngờ nhất mà Trần Thiên Nhân không thể tin được đó là mẹ vợ. Bà Vương xuất hiện ở cửa phòng bệnh, nói rằng đem vài thứ đến cho cháu ngoại và cháu cố. Thiên Nhân nhận lấy, hỏi:
- Mẹ có muốn vào thăm Đậu Nhỏ không?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hat-dau-nho-binh-an/739142/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.