EDITOR: ALISIA
BETA: DÂU
- o0o-
101
Snape nói với Harry – người đã chết, chúng ta chỉ có thể dùng mạng sống của mình để chuộc lại lỗi lầm đã gây ra, ngoài ra không thể làm gì khác.
Cho nên, Harry chỉ có thể thắng cuộc chiến này chứ không thể thua.
Vì những người đã chết.
"Giáo sư... thầy sẽ luôn bên cạnh em chứ?" Harry ngẹn ngào, thật cẩn thận hỏi.
Snape chỉ thấy Harry lúc ấy đang nhìn y chăm chú, lúc đó chỉ nói: "Ta cũng sẽ phải đi." Thiếu niên im lặng thật lâu, sau đó chỉ có thể cười nhạt.
"Dù vậy, em cũng không để ý đâu."
Ít nhất, hiện tại, anh ở bên em, như vậy là đủ rồi.
102
Ngày hôm đó, hiểu theo một ý nghĩa nào đó, Harry mất Sirius, nhưng lại có được Snape.
Harry hôn lên môi Snape, nó thậm chí không phải là một nụ hôn, nó giống như vết cắn của một con thú hoang, Harry nhanh chóng nếm được vị gỉ sắt.
Qua đêm đó, Harry mới biết Snape không lạnh như cậu nghĩ, cơ thể của người đàn ông đó ấm hơn nhiều so với tưởng tượng của cậu, và bên dưới làn da nhợt nhạt đó ẩn giấu một sức mạnh vô cùng cường đại..
Trong đêm tối tịch mịch này, hai tâm hồn cô độc thoáng chốc gặp nhau.
Buổi tối hôm đó, bọn họ đã làm cả đêm, đến mức ngày hôm sau Harry phát sốt trên giường.
Một đêm, không liên quan đến tình yêu, chỉ là xúc động, giống như nụ hôn bất ngờ trước kia.
Có lẽ Harry thực sự chỉ... cần ai đó để dựa vào.
Gánh nặng ngày càng nặng, người có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/harry-pottersnarry-binh-hoang-ma-loan-dich-ai-tinh/1066894/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.