091
Vẫn luôn trằn trọc tới nửa đêm Snape mới chìm vào giấc ngủ.
Chiến tranh đã qua lâu, giáo sư lại mơ thấy nhiều cảnh tượng ký ức rất xa xôi trước kia.
Tuổi thơ u ám, cô gái xinh đẹp rạng rỡ, sau đó là những ngày dài trong bóng tối, sự tàn nhẫn dưới nụ cười hiền của vị hiệu trưởng già, vật lộn ngày này qua ngày khác trong biển đen tội lỗi, cho đến khi cậu bé vàng xuất hiện ở Hogwarts, đôi mắt xanh biếc kia chính là tội lỗi của đời y.
Snape là một người giỏi che giấu.
Khi y mở mắt ra, đêm đen đã che dấu gợn sóng trong đôi mắt sâu thẳm của y.
Đôi mắt ấy sâu vô tận, khiến người ta không bao giờ đoán được ẩn sâu trong đó có ẩn chứa bí mật gì.
092
Màn đêm yên tĩnh vì thế tiếng hét đột ngột từ trong phòng ngủ rất rõ ràng.
"A!"
Một tiếng hét sợ hãi từ phòng ngủ cắt ngang dòng suy nghĩ của Snape, anh gần như ngay lập tức xuống giường, cấp tốc lao đến phòng Harry đang ngủ.
Harry đang ngồi, những hạt mồ hôi lấm tấm trên trán và đôi má nhợt nhạt cho thấy tình trạng không tốt của chủ nhân.
"Giáo sư." Giọng Harry run rẩy.
Người đàn ông ôm thanh niên trong tay không chút cảm xúc, nhẹ nhàng vuốt ve tấm lưng gầy của cậu bé, giống như trong mỗi đêm khi còn chiến tranh năm đó, cho đến khi làm xong, cho đến khi làm xong hành động Snape mới thầm tự mắng mình tay nhanh hơn não.
"Em đã thấy cha đỡ đầu, Remus, hiệu trưởng,..." Harry đột nhiên ngừng nói, chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/harry-pottersnarry-binh-hoang-ma-loan-dich-ai-tinh/1066893/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.