Chương trước
Chương sau
"Có ai nhìn thấy con cóc của Neville đâu không?" Một giọng nữ trong trẻo truyền đến tai bọn họ, Harry lập tức ngồi thẳng người, lẳng lặng nhìn cửa xe, ánh mắt nán lại đến khi nhìn thấy nữ sinh có mái tóc xù màu rám nắng hỏi có thấy có con cóc nào không, Harry nhẹ nhàng phủ nhận, cũng tốt bụng nhắc nhở cô rằng có thể dùng khế ước sủng vật để tìm lại nó.
Nữ sinh có mái tóc xù sau khi tìm lại được con cóc thì quay lại cảm ơn Harry. "Cảm ơn cậu, tớ tên là Hermione Granger, chúng ta có thể kết bạn không?"
"Rất hân hạnh, tớ là Harry Potter, còn đây là Draco Malfoy." Harry tiện thể giới thiệu Draco cho cô, Draco liền thể hiện ra phong thái quý tộc nhưng ở dưới cái nhìn chăm chú của Harry liền không tình nguyện cùng Hermione bắt tay.
Hermione sau khi nghe tên của Harry liền trở nên phấn khởi, trên mặt tràn đầy cảm xúc vui sướng, "Tớ biết cậu, tớ kiếm được mấy quyển sách đọc thêm, chuyện của cậu có ghi trong cuốn Lịch sử pháp thuật hiện đại, Thăng trầm cùng nghệ thuật Hắc ám, Những sự kiện phù phép lớn trong thế kỷ 20, cha mẹ của cậu đã dùng tính mạng để bảo vệ cậu và làm cho kẻ - mà - ai - cũng - biết - là - ai - đấy bị thương nặng-" Hermione đột nhiên trở nên im lặng, biểu tình áy náy nhìn Harry, cô ý thức được mình đã nói những thứ không nên nói, "Xin lỗi, tớ không cố ý nhắc đến vết thương trong lòng cậu, tớ chỉ chỉ..."
Nhìn thấy biểu cảm áy náy của Hermione, Harry cũng không làm khó cô nàng, "Hermione, tớ biết cậu không cố ý. Tớ cảm thấy thật vui vẻ khi cậu biết nhiều về tớ như vậy."
Khi Hermione rời đi, Draco liền trưng biểu tình tức giận nhìn Harry, "Cô ta chính là một Máu Bùn, cậu vì sao lại đối với cô ta tốt như vậy!"
Harry im lặng nghe Draco tức giận, đôi mắt xanh lục mang theo một tia dịu dàng nhìn Draco, "Dù cô ấy là một Máu Bùn nhưng mà cô ấy rất tốt. Draco, cậu là một người tốt, tớ nghĩ cậu sẽ không ngại đâu, phải không?" Harry rất muốn thúc đẩy tình bạn giữa Draco và Hermione, Hermione rất thông minh, Draco lại rất biết xem xét thời thế, đây đều là ưu điểm của bọn họ.
Draco kiêu ngạo ngẩng cao đầu, "Đương nhiên, tớ rất là tốt bụng!"
Chuyến tàu định mệnh đi đến phương xa nhưng mà số phận của Harry đã lệch khỏi quỹ đạo.
Một lần nữa bước vào Đại Sảnh Đường Hogwarts, Harry cảm giác đã bao nhiêu năm trôi qua, trần nhà của lễ đường được dùng ma pháp cho giống với bầu trời đầy sao, nếu nhìn quá lâu thì linh hồn sẽ bị lạc trong đó, trên đó có rất nhiều sao, vũ trụ bát ngát giống như nói cho bản thân biết rằng không thấy được tương lai. Bàn giáo sư đã đầy ắp người, Harry nhìn thấy giáo sư độc dược tóc đen của mình, tâm bỗng nhiên bĩnh tĩnh trở lại, cậu tao nhã ngồi bên cạnh Draco, giống như một hoàng tử chân chính, dùng phong thái tao nhã nghe Nón phân loại hát trong khi Draco ở bên cạnh đã dùng đũa phép làm bùa chặn tai của mình.
"Ờ này ta dẫu không xinh
Nhưng mà chớ xét ngoại hình
Xét về thông minh, sắc sảo
Đố nón nào qua mặt ta
Các người cứ đội nón hoa
Mũ cối, mũ nồi tuỳ thích
Không sao, ta đây chấp hết
Nón ta: phân loại Hogwarts
Những điều giấu chẳng nói ra
Ta đọc được từ trong óc
Hãy chải đầu và vuốt tóc
Đặt lên, ta nói cho nghe
Người nào vô Gryffindor
Cái lò luyện trang dũng cảm
Người nào vô Hufflepuff
Nơi đào tạo kẻ kiên trung
Khó khăn chẳng khiến ngại ngùng
Đáng tin, đúng người chín trực
Ai vào Ravenclaw được
Nơi đào luyện trí tinh nhanh?
Vừa ham học lại chân thành
Hoặc Slytherin cũng thế
Dạy cho ta đa mưu túc trí
Làm sai miễn đạt mục tiêu
Hãy đội lên! Hãy đội nào!
Đừng sợ sệt, nghe ta nói
Nghe ta nói, ta phân loại
Ngươi là ai, ở nhà nào
Hãy bình tĩnh, đội lên nào
Trong vành nón như tay ấm."
Giáo sư McGonagall vẫn mặc quần áo giống như trong trí nhớ của Harry, cẩn thận tỉ mỉ đọc danh sách học sinh, mỗi một cái tên được đọc lên thì lên bục chờ Nón Phân Loại phân nhà, có người sợ hãi, cũng có người phấn khởi. Nhưng tất cả đều tràn đầy sức sống, họ đều là tương lai của giới Phù Thủy.
Cụ Dumbledore vẫn ăn mặc như cũ, trên ngực có bộ râu dài màu trắng. Khi ông nhìn thấy Harry thì trong mắt thoáng qua một tia ngạc nhiên rồi liền cười tủm tỉm nhét vào miệng một viên kẹo chanh nhai một lát rồi quay đầu hỏi vị giáo sư tóc đen đang trầm lặng bên cạnh, "Severus, cậu xem, cuộc sống mấy năm nay của Harry rất tốt, xinh đẹp như một vị hoàng tử nhỏ, nếu Lily nhìn thấy chắc chắn sẽ rất vui vẻ, không ngờ con của Lily đã lớn nhanh như vậy, thật là năm tháng đã khiến người ta già đi."
Nam nhân tóc đen vẫn trầm mặc nhìn Harry, trong mắt hiện lên một tia cảm xúc phức tạp, cuối cùng cũng rũ mắt xuống, "Lily..." Snape thở dài.
"Draco Malfoy!" Quả nhiên khi Nón Phân Loại vừa chạm vào mái tóc bạch kim của Draco thì liền hô lên: "Slytherin!" Draco kiêu ngạo ngẩng cao đầu, mái tóc bạch kim được chăm chút nhìn qua cực kỳ mềm mại nhưng mà nó có vẻ trưởng thành hơn so với tuổi hắn. Hắn nhìn thoáng qua bàn của Slytherin, mọi người trên bàn đang vỗ tay nhiệt tình sau đó liếc nhìn Harry, trong mắt tràn ngập mong chờ.
"Harry Potter!" Đại Sảnh Đường ồn ào ngay lập tức trở nên yên tĩnh, ngay cả vị giáo sư tóc đen vẫn luôn cúi đầu ngồi ở xa kia cũng chăm chú nhìn Harry.
Harry nhìn Ron và Hermione đã được phân vào nhà Gryffindor rồi lại nhìn Draco đang mỉm cười với cậu, cuối cùng lại chậm rãi nhìn giáo sư tóc đen xong bước lên trên bục, dưới ánh mắt phức tạp của mọi người đột Nón Phân Loại lên.
"Chà khó đây. Ngươi có sự dũng cảm của Gryffindor, dịu dàng của Hufflepuff, lại có gian trá của Slytherin và trí tuệ của Ravenclaw, đứa nhỏ, não ngươi thật phức tạp nha, vậy ngươi nói cho ta biết ngươi muốn vào nhà nào?"
"Slytherin." Harry kiên định nói.
"Ngươi chắc chắn? Nơi đó rất nguy hiểm, ta khuyên ngươi vẫn nên đến Gryffindor đi, ta cảm giác ngươi rất hợp với nơi đó."
Harry không để ý tới nó, trong lòng chỉ liên tục nói Slytherin, Slytherin, Slytherin.
Nón Phân Loại bất đắc dĩ trả lời: "Được rồi, tùy ngươi." Nói xong Nón Phân Loại lập tức hô lên "Slytherin!"
Bùm! Viên kẹo trong miệng cụ Dumbledore vỡ tan, bàn tay của thầy Snape nắm chặt, Hermione phun ra một ngụm nước bí đỏ, miếng bít tết trong miệng Ron rơi xuống đất, Draco phấn khích huýt sáo, mọi người dưới Đại Sảnh Đường náo loạn hẳn lên. Trong lòng mọi người đều nghĩ, làm sao mà Cứu Thế Chủ có thể vào đại bản doanh của phù thủy hắc ám? Cụ Dumbledore thậm chí còn bắt đầu lo lắng Harry sẽ trở thành Voldemort thứ hai, cái này không giống với hy vọng của cụ, rốt cuộc chỗ nào đã xảy ra vấn đề?
Harry một bên thì tao nhã đi đến bàn dài của Slytherin, ngồi xuống cạnh Draco, một bên thì thu hết biểu cảm của mọi người vào mắt. Chỗ Draco ngồi chính là chủ vị nên chỗ bên cạnh hắn chắc chắn sẽ không bình thường. Sắp xếp vị trí của Slytherin lấy thuần huyết làm trọng điểm, bởi vì nó không chỉ là vị trí tượng trưng mà còn là lợi ích. Mọi người nhìn thấy Cứu Thế Chủ cùng với gia tộc Tử Thần Thực Tử Draco có quan hệ rất tốt liền ngạc nhiên, một đám đều chăm chú nhìn vào Hiệu Trưởng Dumbledore cùng với Viện Trưởng Slytherin Severus Snape. Người đầu tiên chỉ cười khổ mà nuốt kẹo còn người phía sau thì mặt không biểu cảm nhưng ánh mắt lại chứa đầy hậm hực.
Cụ Dumbledore đứng dậy. "Tốt lắm mọi người. Bây giờ ta muốn nói vài câu. Hogwarts là học viện ma pháp lâu đời, nơi đây tràn ngập bí ẩn. Nhưng ta muốn các con hãy nhớ kỹ trừ bỏ đội ngũ giáo viên thì những người còn lại không được đi vào Rừng Cấm."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.