Giáo sư Snape bỗng nhiên nhìn thấy đũa phép trong tay Harry, khóe miệng lộ ra nụ cười châm chọc: "Như vậy, thánh nhân Potter, ta nghĩ mi đã có đũa phép của riêng mình, đồ vật trên cổ ngươi cũng có đủ khả năng để suy nghĩ làm thế nào để mua những món đồ còn lại trong danh sách đi. Vậy thì, ta rất mong chúng ta sẽ lại lần nữa gặp lại." Nói xong hắn liền dùng ảo ảnh di hình biến mất. Thoạt nhìn cuộc sống của Potter không tồi, mà một khi đã như vậy thì hắn chẳng cần để tâm cái gì nữa.
Harry cong cong môi, rõ ràng, minh bạch, lời nói vô cùng ác độc. Quả nhiên lời mỉa mai của Snape vẫn như ngày xưa.
Ngón tay giấu trong áo chùng của Snape nắm chặt đũa phép, bởi vì nắm quá chặt mà các khớp xương dần trở nên trắng bệch. Hắn đi rất nhanh, áo chùng màu đen của hắn vì tốc độ mà cuồn cuộn, sắc mặt của hắn buồn bực, ánh mắt sắc bén, quanh người tỏa ra khí chất người lạ chớ đến gần. Lúc Dumbledore bảo hắn đi đón Harry thì hắn đã tưởng tượng ra được tình cảnh này.
Đúng là đôi mắt màu xanh lục đấy, nó giống như một đôi mắt mèo, trong mắt lộ ra một tia giảo hoạt, nhưng lại vừa trong sáng vừa đáng yêu. Giống như mẹ của nó.
"Lily..."
Harry nhìn danh sách mua đồ quen thuộc, giống như khoảng thời gian năm nhất đầy vui vẻ kia, đương nhiên là không tính đến khoảng thời gian đối mặt với Voldemort.
"HỌC VIỆN PHÁP THUẬT VÀ MA THUẬT HOGWARTS
ĐỒNG PHỤC
Học sinh năm thứ nhất cần:
1.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/harry-potter-snarry-trong-sinh-chi-menh-trung-chu-dinh/912035/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.