Thời gian lặng yên không một tiếng động dời đến cuối tháng mười một. Vào một buổi tối, Alexander đi đến phòng sinh hoạt chung Slytherin, đến cạnh Bellatrix, nhẹ giọng hỏi cô: "Bellatrix, anh có vài chuyện muốn nói với em, ra ngoài một chút được không?" 
Bellatrix cảm thấy kinh ngạc vì hiếm khi Alexander có biểu cảm nghiêm túc như vậy, cô gật gật đầu, bỏ luận văn môn độc dược xuống, đi theo sau Alexander ra khỏi phòng sinh hoạt chung. 
Đã gần đến giờ giới nghiêm, hành lang sớm đã trống rỗng không còn bóng dáng học sinh nào qua lại. Hai người một trước một sau đi theo cầu thang uốn lượn từ tầng thấp nhất cho đến tháp thiên văn cao nhất. Gió đêm rét lạnh, áo choàng Alexander bay phất phới, anh dường như không biết phải nói gì, trầm mặc đưa lưng về phía Bellatrix, nhìn Hồ Đen phía xa xa. 
"Alex, anh có chuyện gì muốn nói với em sao?" Chưa bao giờ thấy bộ dạng trầm mặc này của Alex, Bellatrix chủ động phá vỡ sự yên ắng. 
Hít vào một hơi thật sâu, Alexander dường như đang hạ quyết tâm gì đó, cuối cùng cũng xoay lưng lại: "Bellatrix. Sau lễ Giáng sinh, anh phải trở về nhà. Học kỳ sau anh phải tiếp tục chương trình học ở Dumstrang, tham gia N.E.W.Ts cũng ở Đức. Bellatrix, anh muốn trở về." 
Nhìn thấy sự chờ mong cùng cố chấp trong mắt Alexander, Bellatrix hiểu được, anh đây là muốn nghe sự lựa chọn của cô. Cô không tự giác lùi về sau một bước, đụng lưng vào bức tường lạnh như băng đá, càng làm nổi bật thêm ngọn lửa nóng rực trong mắt Alexander. Bellatrix vô lực 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/harry-potter-phan-boi/1177381/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.