Hết bị cảm rồi bị sốt nhẹ, những gì Bellatrix nhớ được ở mấy ngày kế tiếp là cô luôn nửa tỉnh nửa mơ, chỉ nhớ mơ hồ là bị rót vào miệng vài bình dược cảm, khiến lỗ tai không ngừng bốc khói.
Nhưng bên cạnh đó, tiềm thức Bellatrix cũng không muốn làm cho bản thân cô thanh tỉnh, cô hi vọng có thể trốn tránh, khỏi phải đối mặt với những lựa chọn đau đầu. Cho đến ngày khai giảng, cô vẫn là một bộ dạng ốm yếu, dưới ánh mắt lo lắng của Andromeda và Narcissa, Bellatrix kiên cường cười nói bản thân không có vấn đề gì.
Gunta quả nhiên nói lời giữ lời, hắn không xuất hiện trước mặt Bellatrix nữa. Cô cũng tranh thủ khoảng thời gian này, lẳng lặng chải vuốt tình cảm của bản thân, cố gắng tống một chút ngang ngạnh cố chấp không buông nào đó ra khỏi đầu. Cô cũng không ngừng lặp lại với chính mình, tuyệt đối không thể lưu luyến, tuyệt đối không thể lại lần nữa xuôi theo cảm xúc.
Dù vậy, học kì mới này Bellatrix vẫn cứ như người mất hồn, những lần cuối tuần đi chơi ở Hogsmeade, cô thường nhớ về lần bầu bạn cùng người kia, bồi hồi đi dọc con đường mòn ở ngôi làng. Nhớ những đêm khuya mất ngủ, hưng phấn cưỡi chổi bay khắp rừng cấm cùng người kia. Còn nhớ tất cả những chủ đề mà cả hai đã từng đàm luận.
Sau đó, đã rất nhiều lần cô kiềm chế xúc động dùng bùa xóa trí nhớ lên bản thân, chỉ còn cách lặng lẽ che giấu tình cảm khởi đầu phập phồng này bằng cách liên tục vùi đầu vào sách vở,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/harry-potter-phan-boi/1177380/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.