Còn ở ngoài lâu đài, Harry nhìn Sirius, âm thầm bảo hắn:
"Người...... Khụ, cần phải về. Chờ khi người nghỉ ngơi khỏe rồi lại đến."
Sirius vốn muốn bám lấy con đỡ đầu, ít nhất đưa hắn đến phòng hiệu trưởng, nhưng vừa nhìn thấy tên Snape âm trầm đang ở bên cạnh, tức khắc hiểu ra chuyện gì.
Hắn lộ ra biểu cảm bi phẫn, ủy khuất nói: "Harry, con bởi vì những lời nói vừa rồi nên mới bất mãn với cha đúng không?"
Không đợi Harry trả lời, hắn liền ôm ngực tan nát cõi lòng biến thành con chó đen chạy đi.
"......" Harry không nói gì chỉ co giật khóe miệng.
Snae ở bên cạnh nhướng mày, khoanh hai tay lạnh nhạt hỏi: "Không đuổi theo cha đỡ đầu trò à?"
Những lời này của hắn thật không có sự kì lạ, nghe rất thật tình.
Đột nhiên lại suy nghĩ cho Harry Potter làm cậu trở nên hoảng sợ trong nháy mắt.
Giống như khi chỉ còn hai người, mọi sự gai góc trên người Snape đều được thu lại.
Nhưng bây giờ cậu còn có việc, không thể thuận thế đuổi theo Black.
"Không đi." Nên Harry chỉ có thể nói như vậy.
Snape lại hạ mày, thần sắc thoạt nhìn có chút sung sướng.
Trong lòng Harry càng bất an, nhưng trong chốc lát cậu vẫn muốn đánh cược một phen.
Snape nhích người về hướng lâu đài, Harry vội vàng đuổi kịp.
Trong nhất thời, hai người chỉ trầm mặc sóng vai nhau đi, không khí hài hòa.
Snape không biết đang nghĩ gì, trên đường đi không trào phúng Harry, cũng không nhắc khi nào xử lý đống dược liệu đó.
Nên Harry rối rắm hồi lâu, mắt thấy hai người sắp đến sảnh dùng bữa, cậu mới cắn răng hạ quyết tâm.
Harry bỗng nhiên dùng bước, nắm chặt hai tay, không tự tin khô khốc gọi một tiếng:
"...... Severus?"
Snape chấn động.
Hắn lập tức quay đầu với thần sắc khó lường, từ trên cao nhìn xuống Harry.
"......"
Harry mím chặt môi không nói nữa, ánh mắt lập tức nhìn chằm chằm Snape, một lòng chờ hắn phản ứng.
Biểu tình Snape thoạt nhìn nghiêm túc lại đạm mạc, đôi môi mỏng tự như có thể vặn vẹo ra một vòng cung khắc nghiệt, sau đó hung hăn trào phúng cậu, làm cậu phải trả giá đắt vì lời nói.
Nhưng mà cái gì Snape cũng chưa nói.
Hắn vẫn có biểu tình có thể bùng nổ bất kỳ lúc nào, đôi mắt đen như hắc diệu thạch trầm mặc nhìn chăm chú Harry.
Một hồi lâu, Snape mới quay đi, bình đạm nói: "--- có gì thì nói đi."
"......!!!"
Sắc mặt Harry lập tức vặn vẹo.
Không ngờ Snape lại chịu đựng! Lại chịu việc bị một tên Potter gọi tên thánh! Merlin ơi! Không có một chút trách phạt!
Điều này tuyệt đối không được! Cái ý tưởng ngu ngốc ấy vậy mà lại thành công!
Cũng may Black không có ở đây, bằng không về sau không còn cách trả thù Black.
Đầu Harry vận hết công suất suy nghĩ.
Tiếp theo cậu cần nghĩ ra một cách mới để trả thù Black. Trước thì nói 'Không thích Snape', giờ lại sửa điều kiện 'Được gọi một tiếng Severus'.
....... Vậy thì biện pháp duy nhất vẫn là nói ra điều này?
Harry như suy tư gì đó.
"Potter?" Giọng Snape không quá kiên nhẫn kéo hồn Harry trở về.
"Dạ?"
"Có gì thì nói đi." Snape khoanh hai tay lập lại lần nữa.
"......" Harry có lời nào để nói đâu, cậu cố gắng trấn an nhìn bản thân, thúc đẩy não bộ suy nghĩ, sau đó thì xoay sở trong cái khó ló cái khôn:
"...... Thể chế thi đấu câu lạc bộ sao rồi ạ?"
"Cái gì?" Snape cau mày, không kịp phản ứng lại.
"Câu lạc bộ đấu tay đôi." Harry thuận thế tiếp lời, "Vì Bộ muốn học sinh có thể phòng ngự linh tinh trong các tình huống khẩn cấp...... Cũng coi như là một hoạt động đặc biệt của năm nay?"
Sắc mặt Snape lập tức tệ đi, không buồn đâm Potter một câu: "Quý ngài Potter, nói ta nghe, trong đầu trò chỉ toàn là nước thôi sao? Bằng không sao lại nói cho ta nghe một tin xa lơ xa lắc vậy?"
Harry bình tĩnh nhìn Snape, bổ sung một câu: "Hai giáo sư có thể làm mẫu đánh trước. Con cảm thấy giáo sư Lockhart nhất định không từ chối lời mời của người."
Snape chậm rãi nhướng mày, hiểu rõ.
Giọng hắn khéo đưa đẩy, nói: "Mà làm vậy với một giáo sư thì không tốt lắm nhỉ?"
Lông mày Harry thẳng một hàng, cậu không chút ý tốt nói: "Nhưng giáo sư Lockhart luôn thích làm bản thân nổi bật, không phải sao?"
Khóe miệng giảo họa của Snape lộ một nụ cười thật lớn, rụt rè gật đầu, thanh âm tựa tiếng đàn Cello như tùy ý khen Harry:
"Ý kiến hay."
Lúc này Harry mới vừa lòng.
Kiếp trước tên Lockhart nói gì mà đây mới gọi là thể chế thi đấu, bản thân cậu không hề tình nguyện nhưng bị ép đi làm cộng sự. Cũng may lần đó cậu làm gã ta mất mặt mũi, lúc đấy mới thở ra một hơi.
Giờ đây, cho dù tên Lockhart đó dây dưa với cậu hay là làm bộ vô tình không tôn trọng Snape, thù này còn chưa trả xong đâu.
Harry híp mắt nghĩ.
Cậu cũng sẽ không quên, dù sao cậu vẫn luôn là một người vô cùng hẹp hòi.
------------------
Tác giả có lời muốn nói:
Harry: ......Severus?
Snape trầm mặc (nội tâm): Tên nhóc ấy rốc cuộc phải chuẩn bị tâm lý bao lâu mới dám gọi mình như vậy?
Có lẽ đối với đời trước của nó mà nói đây là một xưng hô cực kỳ bình thường, bây giờ lại phải ẩn nhẫn ủy khuất quan sát mình cẩn thận......
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]