“Vì thế, trong lúc hai cậu “du lịch” đã xảy ra nhiều chuyện mình không biết tới thế sao?” Hermione ngồi trên salon, Harry không nhìn rõ cảm xúc của cô, nhưng khi cô nhấn mạnh từ “du lịch” thì biết Hermione vẫn để ý điều này.
Cuối cùng chính là, Ron trở về bốn năm, lại không nói câu nào?
“Mình nghĩ chắc Ron không biết nên nói thế nào, hơn nữa tự cậu ấy đi về, cảm thấy hai người không có khả năng.” Harry nâng cằm, “Nếu không phải lúc ấy Moody tới tìm mình thì mình cũng không biết giữa họ lại có chuyện này.” Vì thế thật ra anh cũng là người bị hại, anh không biết nên Hermione à, xin cậu đừng dùng ánh mắt nghi ngờ đó nhìn mình có được không!
“Mình biết thế nào hai cậu đi cùng nhau cũng có chuyện mà!” Hermione đỡ trán, “Được rồi, giờ cậu nói cho mình một chút, cậu định làm thế nào.”
“Không phải mình định làm thế nào, mà là xem Ron định làm thế nào, chuyện này chúng ta không nên nhúng tay.” Harry vuốt tay, “Không phải cậu không biết Ron cứng đầu.” Đừng nghĩ đôi lúc Ron có vẻ tùy tiện nhưng lúc cố chấp thì không ai khuyên nhủ được, như năm thứ tư, dù Harry nói thế nào thì tên kia cũng không tin Harry không ghi tên mình vào Chiếc cốc Lửa.
“Merlin ơi.” Hermione lắc đầu, thật sự không biết nên nói gì.
“Nếu Ron có thể xử lý, chúng ta cũng không cần cho cậu ấy ý kiến, dù sao đó là chuyện của cậu ấy.” Nó liên quan tới lựa chọn sau này của Ron, dù họ rất lo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/harry-potter-dong-nhan-thay-tot-ban-hien/2008517/quyen-3-chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.