Harry và Severus theo Lucius cùng Draco đi vào bệnh thất.
Bà Pomfrey cũng không đi xem trận bóng Quidditch nhưng bà đã sớm chuẩn bị tốt các loại độc dược. Theo lời của bà thì mỗi lần xong trận bóng Quidditch thế nào cũng sẽ có học trò hay cầu thủ xảy ra sự cố nên mỗi lần bà đều chuẩn bị một ít Dược hôn mê để xử lý sự cố tạm thời.
Nhưng khi bà kiểm tra vết thương của Draco thì cả người đều tức giận, “Xương đứa nhỏ này nát hết, rốt cuộc thì các trò làm thế nào vậy hả, sao tới bây giờ ta vẫn chưa biết Bludger cũng đập nghiêm trọng đến thế này chứ!”
Bà gào thét với bọn họ, Harry lui lui đầu trốn sau lưng Severus, ngoài Hermione thì người cậu sợ nhất chính là bà Pomfrey.
Bà Pomfrey vừa gào thét với bọn họ vừa ếm đủ loại pháp thuật lên Draco.
“Ta phải rút hết xương vụn của trò ra, rồi trò cần phải mọc lại xương một lần nữa. Ôi đứa nhỏ đáng thương, trò không thể không ở đây một đêm rồi.”
Harry nhìn động tác lưu loát của bà Pomfrey cùng lý do giải thích quen thuộc, nở nụ cười với Draco đang nhe răng trợn mắt.
Bạn tốt à, nên thể nghiệm một chút đau đớn loại này cho tốt đi! Thừa dịp bà Pomfrey không chú ý Draco trừng mắt với Harry, sau đó cậu thuận theo cầm lấy độc dược trong tay bà Pomfrey uống xuống.
Cậu chịu đựng cái cảm giác ghê tởm, nằm xuống, hoàn hảo, khẩu vị này tốt hơn nhiều so với độc dược cậu từng uống kia.
“Tôi nghĩ cậu còn có đại não có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/harry-potter-dong-nhan-severus-snape-x-harry-potter-tich-thi/1359689/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.