Nếu như một ngày, trời trở gió, người vô tình, khi ấy, thứ nhận lại được chỉ là những nỗi đau đớn đến xé lòng. Nếu như một ngày, vạn vật đều thay đổi, những bí ẩn chìm trong sương mù dày đặc, điều nhận lại chỉ là một mảng mông lung. Nếu như tình yêu được bắt nguồn từ tia nhìn lạ lẫm, kết thúc lại là những giọt nước mắt thống khổ, tuyệt vọng, thà rằng ngay từ khi bắt đầu đừng cố chấp, sẽ không có cảm giác đau lòng.
Dùng nước mắt để đổi lấy nụ cười của người, dùng cả đời để bù đắp cho người, đem tình yêu thương gửi gắm hết cho người, yêu người bằng tất cả nhịp đập của sinh mệnh, không một giây một phút nào ta hối hận. Nếu như một lần, người quay đầu lại nhìn ta, dưới ánh nắng mặt trời mà nở một nụ cười, dưới những cơn gió mát mà cùng ta chung bước, dưới những cơn mưa lớn cùng ta ấp ôm, như vậy, vạn vật xung quanh, ta cũng sẽ chẳng màng.
Trong ánh mắt của ta chỉ có hình bóng của người. Trong cuộc đời của ta chỉ mong người là điểm tựa. Trong thế giới của ta, người là tất cả những gì ngọt ngào nhất. Đem yêu thương gửi theo chiều giói, đem nỗi nhớ gửi vào những bài ca, ta yêu người, trọn đời yêu người...