Chương trước
Chương sau
Hạ Liễu Quân
oOo
Vẻ mặt Worm Prout âm trầm nhìn nữ học đồ trước mặt: “Mi vẫn chưa thành công?”
“Đại sư.... Cậu ta luôn tìm đủ loại lý do để bỏ đi.... Em, em cũng không còn cách nào....” Helun King khẩn trương nói, “Cho nên em nghĩ.... Có phải chúng ta....”
“Mi nghĩ không phải là mi nghĩ sai rồi, Harry Potter căn bản không có chút ý tứ với mi! Phải không?” Worm Prout đập bàn, “Cái kẻ phế vật này!”
“Thật xin lỗi! Đại sư....” Helun King vội vã quỳ xuống giải thích, “Em.... Em thật sự không ngờ lại như vậy....” Cô nghĩ nghĩ, lại vội vàng nói, “Nhưng ngày mai cậu ta vẫn hẹn em! Vẫn có cơ hội chuyển....”
“Đủ rồi!” Worm Prout đứng lên, “Ta không thích nghe những lời chỉ có vẻ tốt đẹp bên ngoài! Ngay từ đầu nói Harry Potter bị mi mê hoặc cũng là mi! Bây giờ nói nghĩ sai rồi cũng là mi! Có mỗi chuyện như vậy mi làm cũng không xong, mi nói làm sao ta có thể tin tưởng mi?”
“Là em không nghĩ tới! Trước đây.... luôn....” Helun King nhỏ giọng nói, “Không nghĩ bây giờ....”
“Là mi quá tự đề cao mình!” Worm Prout không kiên nhẫn vung tay, không muốn nghe cô giải thích thêm, “Harry Potter mới có bao nhiêu? Nó đối với kẻ đối lập lớn hơn năm tuổi như mi làm sao lại cảm thấy hứng thú?!”
“Thực xin lỗi....” Helun King ngoại trừ giải thích cũng chỉ có giải thích, “Chúng ta bây giờ... Nên làm gì đây?”
“Làm sao bây giờ? Có có thể làm sao nữa?!” Worm Prout tức giận cười lạnh nói, “Chỉ có thể dựa trên kế hoạch mà làm!”
“Y kế hoạch cũ? Nhưng mà..... Cậu ta không hứng thú với em....” Helun King không rõ ý của đạo sư.
“Nó đối với mi không hứng thú.... Nhưng mà.... Ta có cách làm cho nó sinh ra hứng thú với mi....” Worm Prout chậm rãi nói, “Nếu không.... Không phải quá lãng phí danh ‘độc dược đại sư’ hàng đầu của ta....”
“Ý của ngài có phải....” Helun King lập tức hiểu ra, cô cẩn thận thử, “Tình dược....?”
“Đúng vậy.” Worm Prout lấy một lọ nhỏ từ trong hộp trữ được của hắn đưa cho cô, “Mi biết dùng thế nào rồi chứ.”
“Nhưng mà... ngộ nhỡ bị người ta phát hiện....” Helun King vẫn còn chút đắn đo, “Chỉ sợ rất khó giấu được Phó hội trưởng! Nếu để hắn biết....” Tính tình Severus Snape mọi người trong Hiệp hội độc dược đều nghe thấy.
Worm Prout cũng hiểu chuyện này không thể để Snape phát hiện: “Cho nên chúng ta xuống tay phải nhanh! Một khi thành công để nó yêu mi... Mi lập tức đưa nó đến chỗ của ta!”
“Dạ hiểu.” Helun King gật đầu, nắm chặt bàn tay nhỏ. Cô cũng hiểu được tính nguy hiểm của chuyện này, lỡ như bị phát hiện, thì mình xem như xong rồi! Cô rất hiểu đức tính của vị ‘Đại sư độc được’ trước mặt này, nếu chuyện này lộ ra, hắn sẽ không chút do dự đẩy mình ra làm vật hi sinh.... Nhưng nếu một khi mình làm chuyện này thành công.... Như vậy tiền đồ của mình sẽ vô lượng, trở thành người đứng đầu trong những học đồ của đại sư Prout cũng không phải không có khả năng!
“Cậu Potter!” Harry vừa tới đại sảnh của tòa tháp, Helun King đã bước tới đón. Harry vừa nhìn thấy cô ta đã muốn đau đầu, nhưng vẫn cố giữ vững tinh thần ứng pho: “King tiểu thư.”
“Tôi không phải nói gọi tôi là Helun rồi sao?” Helun King mở đôi môi đỏ mộng, mang theo vài phần hấp dẫn nói, “Tôi....”
“King tiểu thư, tôi còn có việc! Tôi phải đi trước....” Harry không đợi cô ta nói hết lời, đã muốn chuẩn bị rời đi.
“Từ từ!” Helun King gấp gáp, thật vất vả mới đợi được cậu ta, mình cũng không thể bỏ qua được, “Cậu.... Cậu có thể giúp tôi một việc được không?”
Có việc muốn nhờ? Harry thiệt hết chỗ nói rồi, vị tiểu thư này mỗi khi tìm cậu có thể tìm trước một cái cớ cho tốt được không? Lần này lại chuyện gì nữa đây?
“Chỉ là một việc nhỏ thôi! Tôi biết gần đây luôn làm phiền cậu.... Nhưng đây là lần cuối! Sẽ không tốn nhiều thời gian của cậu đâu!”
Lần cuối? hi vọng là thật như thế! Harry nghĩ thầm.
Helun King thấy đối phương có phần thả lỏng, vội vàng thêm một cậu, “Thật sự là lần cuối! Được không....” Hai chữ ‘Được không’ cuối cùng nâng cao lên, có chút ý làm nũng.
Harry nổi da gà cùng mình, nhìn thiếu nữ ‘cầu xin’ lại ‘điềm đạm đáng yêu‘ trước mặt, cậu nhịn không được đánh một cái rùng mình, bất an hắng giọng: “Được rồi....” Chỉ mong về sau cô ta sẽ không đến làm phiền mình!
Helun King vui vẻ cười, lôi kéo tay cậu đi ra phía sau đại sảnh. Harry bị cô nàng lôi kéo, trong lòng dâng lên cảm giác chán ghét! Cậu chán ghét người lạ thân cận mình như vậy.... Cậu cố nén lại, nhưng vẫn không được, hất tay đối phương ra, bước nhanh đến cạnh.
Helun King nhìn thấy cậu bỏ tay mình ra, trong lòng cũng vô cùng không vui, chưa từng có người con trai nào không thích mình như vậy! Hừ! Chờ mi trúng Tình dược.... Xem ta trừng phạt mi thế nào!
Đi vào trong phòng bếp nhỏ, Helun King gấp gáp cầm đĩa bánh quy vừa mới lấy từ trong lò nướng ra để qua một bên. Sau đó mới giải thích với Harry: “Là như vầy.... Tôi hôm qua không cẩn thận là hư một vạc dược, đại sư Prout tuy không có trách mắng tôi, nhưng trong lòng tôi thực áy náy.... cho nên....” Cô ta ý bảo Harry ngồi xuống, “Tôi làm riêng cho đại sư một mẻ bánh quy mà ngài thích ăn, xem như tôi chuộc lỗi. Nhưng lần đầu tôi làm loại bánh quy này, không biết hương vị có được chưa! Cậu.... có thể giúp tôi niếm thử, mùi vị không?”
Mùi vị? Harry nghi ngờ nhìn cô ta, trải qua nhiều năm trong chiến tranh bồi dưỡng ra tính tự cảm nhận ra nguy cơ, chuyện này nhất định không phải dơn giản! Chiến tranh năm đó làm mình học không ít thứ, hơn nữa những chuyện gặp phải trong thời thơ ấu.... khiến cho bản năng Harry không bao giờ niếm thứ gì xa lạ, nhất là đến từ người không có ý tốt....
“Giúp tôi niếm thử một chút nha!” Helun King bị ánh mắt Harry nhìn đến trong lòng rét run, vội vàng chuyển sang chuyện khác, thúc giục nói.
“Được....” Ánh mắt Harry trở lại nhu hòa, cậu nhặt một khối bánh quy nhỏ bỏ vào miệng, tuy rằng vị bánh quy rất đậm, nhưng cũng không át được hương vị đặc trưng của tình dược ánh mắt Harry nổi lên một tia sát ý, lại dám dùng Tình dược với mình! Cậu cười lạnh một tiếng, cắn một ngụm.
“Thế nào....?” Helun khẩn trương nhìn cậu, cô đã tận mắt nhìn thấy đối phương nuốt bánh quy vào.
Harry không trả lời, chỉ cười như không cười nhìn cô ta, sau đó đứng lên, đi đến gần cô. Helun King bị cậu nhìn đến sợ hãi, không biết Tình dược có hiệu quả không. Harry đến cạnh cô ta, giơ tay lên, đặt lên vai cô. Có hiệu quả! Helun King đang mừng thầm trong lòng, nhưng tay đối phương lập tức rút về.
“Quá ngọt.” Harry thản nhiên bỏ lại một câu, xoay người rời đi.
Helun King.... Đầu ngón tay Harry cầm một sợi tóc màu vàng, trong đôi mắt xanh biếc nổi lên một tầng mờ mịt. Có một số việc, nhìn thấy cũng chưa chắc là sự thật. Cũng giống như.... Mình quả thật có ăn bánh quy, nhưng.... không nhất thiết phải nuốt xuống.....
“Chuyện không thành công?” Worm Prout vừa thấy nữ học đồ trở về một mình, trong lòng đã rõ ràng, “Sao lại như vậy?!”
“Em cũng không biết!” Helun King cũng trăm ngàn rối rắm không giải được, “Em rõ ràng đã nhìn thấy cậu ta ăn hết thứ kia! Sao lại không có hiệu quả chứ?”
“Nó thật sự ăn hết à?” Worm Prout cũng không tin Tình dược lại thất bại, “Mi xác định?”
“Đương nhiên là xác định! Là em tận mắt nhìn thấy!” Helun King giải thích, “Có phải.... lọ tình dược kia mất hiệu lực?”
“Nói bậy!” Worm Prout quát, “Ta làm ra.... làm sao có thể mất hiệu lực được?! Nhất định là vấn đề ở chỗ mi.....”
“Em không....” Helun King vừa mở miệng, ngực đột nhiên có một trận đau nhức đánh úp đến, cô rên một tiếng, ngã xuống đất, chỉ cảm nhận được đau nhức lan tràn từ ngực đến toàn thân, cả tay chân....
“Helun! Mi làm sao vậy?” Worm Prout đột nhiên thấy cô ngã xuống, trong lòng biết không ổn, vội vàng bước lên vài bước, ngồi xổm bên cạnh cô.
“Đau.... quá....” Helun King lăn lộn trên mặt đất, la hét chói tai. Loại đau đớn xâm nhập cốt tủy này, làm cô cảm giác giống như mười mấy cái ‘Crucio’ dùng trên người mình.
“Mi cuối cùng....” Worm Prout bối rối, hắn thử đè đối phương lại, nhưng đương nhiên thất bại. Helun King liên tục giãy dụa trên mặt dất, lăn lộn.... Căn bản là không có biện pháp giữ cô ta lại.
“A” Helun King phát ra một tiếng hêu thảm thiết, từ hốc mắt và miệng của cô ta bắt đầu chảy ra máu tươi, Worm Prout sợ tới mức lui về phía sau mấy bước, trơ mắt nhìn tình cảnh bi thảm đó: Helun King lăn lộn trên đất, máu từ ngũ quan liên tục trào ra, máu ngày càng nhiều, dần dần làm nhiễm đỏ gần như cả thân thể của cô ta.....
“Helun....” Worm sợ ngây người nhìn cô gái toàn thân bị nhiễm máu đỏ tươi, máu vẫn đang cuồn cuộn phun ra không ngừng, chưa ngừng lại, giống như muốn để máu toàn thân cô ta chảy hết ra ngoài....
“.... Đại sư....” Helun King thở từng ngụm, giơ tay về phía hắn, “Cứu, cứu em....” Lời nói hào hển đứt quảng của cô, la hét, cầu xn hắn.
“Ta.... ta không....” Hình ảnh này rất dọa người, Worm Prout liên tục lui về phía sau, hắn không dám tiếp xúc với nữ học đồ hắn từng ăn yếm. Helun King nhìn chằm chằm hắn, ánh mắt vì đau đớn mà trừng thật to, cô phát ra một tiếng thét cực kỳ bi thảm, rồi không động đậy.
Worm Prout thử đến gần thân thể kia, cả người cô gái là máu, ánh mắt trừng to, nhưng đã mất đi sức sống từng có cô ta đã chết! Cả người Worm Prout run lên, cô ta.... Sao lại tự nhiên chết như vậy?!
Đang lúc Worm Prout hoang mang lo sợ, trong đầu chỉ một mảng mơ hồ, bên ngoài.... lại đột nhiên vang lên tiếng đập cửa.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.