Editor: Quân
Beta-or: Quân
Cả lâu đài và sân bóng Quidditch đều bị một lớp tuyết trắng bao trùm, tiếng chuông lễ Giáng sinh hòa thành một mảnh. Trong hầm vẫn như trước hết sức yên bình, nếu từ trong lò sưởi âm tường không chốc chốc lại vang lên tiếng “Đùng”. Snape mở mắt ra, trong ngực trống rỗng xem ra người yêu nhỏ của mình đã rời giường lâu rồi.
Harry mặc đồ ngủ, đang kiểm tra quà của mình: “... Giết người! Tại sao có thể nhiều như vậy...” Cậu bi thảm nhìn đóng quà ngổn ngang không biết là từ ai gửi đến kia.
“Xem ra... quán quân nhỏ tuổi của chúng ta rất được hoan nghênh...” Snape từ phía sau ôm lấy cậu, ánh lửa đỏ hắt lên gương mặt người đàn ông này ôm lấy toàn bộ gương mặt góc cạnh, trong đôi ngươi thâm thúy mang theo ôn nhu đủ làm hòa tan người.
Harry cảm nhận được cái hôn nhẹ nhàng của anh lên mặt mình, cùng với âm thanh trầm thấp mà khiêu gợi vang lên bên tai: “Buổi sáng tốt lành, Harry...”
“Sớm, Sev.” Harry rút vào ngực anh, “Giáng Sinh vui vẻ!”
Snape nhìn đống quà chất thành núi nhỏ trước mặt, nhăn mày: “Không phải là của đám tiểu cự quái Hogwarts tặng cho em đó chứ?”
Harry cọ cọ trong lòng ngực rắn chắc của anh: “Đại khái là vậy... Anh sao không có giống vậy...” Bĩu bĩu môi nói ra bất mãn, “Vì sao em không tìm thấy quà của anh?” Cậu vừa rồi đã tỉ mỉ lật qua một lần, căn bản là không phát hiện ra quà của đối phương.
Snape lại tránh không đáp, đi tới mấy phần quà của mình so với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/harry-potter-dong-nhan-cuu-vot-ke-duoc-chon/1359990/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.