Harry ngơ ngác nằm xuống giường, nghĩ lại chuyện hôm nay đã xảy ra, sau đó mặt trở nên đỏ bừng, lăn lộn trên giường: “A a a tiên sinh, sao ngài lại đánh PP người ta, như vậy người ta đã không còn thuần khiết nữa rồi, không thuần khiết, không thuần khiết thì sau này làm sao lấy vợ được đây a a a!!!”
Severus và bà Figg vừa nói chuyện xong, bước chân đến cửa cũng là lúc nghe được tiếng sói Harry tru……. Đương nhiên, Severus đen mặt, sau đó nhanh chóng rời đi không thèm quay đầu lại.
Bà Figg nhìn thân ảnh nhanh chóng biến mất kia, nở nụ cười, Harry bé bỏng của chúng ta, thật sự là, rất khả ái….
Ngày hôm sau, bà Figg nhận được một bức thư và một tấm chi phiếu của ngân hàng Thụy Sĩ, bà kinh ngạc nhíu mày, trong lòng tán dương hiệu suất làm việc của vị ma dược đại sư này.
Một tuần sau, nhà Dursley đi du lịch về, nhìn thấy một đống hỗn độn.
“Harry Potter! Đồ chết tiệt! Mày giữ nhà như thế à? Nhanh chóng lăn ra đây cho tao!” – Ông Dursley gào thét điên cuồng, nhưng không nhận được bất cứ câu trả lời thuyết phục nào.
Lúc này Harry nằm trong chạn bát, cả người chôn vào chăn, mặc cho người bên ngoài kêu thế nào, cậu vẫn bất động. Có câu nói nào ấy nhỉ “Dù cho bên ngoài có bão táp mưa sa thì ta vẫn lù lù bất động” đại khái chính là miêu tả cảnh này đi? Chỉ là lúc này trong lòng Harry rất khó chịu.
“Tiên sinh nói, ngày hôm sau chờ cú
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/harry-potter-dong-nhan-cuoc-song-trong-hp-cua-nguy-so-hien/2200105/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.