Từ khi ba tuổi Harry đã bố trí lại chạn thức ăn giống như phòng ngủ trước kia của mình, chỉ là thay cho chiếc nôi nho nhỏ là một chiếc giường mềm mại. Màu sắc chủ đạo đều mà màu tối, không có chút màu sắc sặc sỡ nào cả.
Nhìn căn phòng bên trong chạn bát này, khóe miệng Severus lại co giật. Y đương nhiên biết, Muggle mà nhìn đến thì bên trong vẫn là chạn thức ăn như cũ, vì khi vừa đến gần, y có cảm giác được bùa mê hoặc, thật không hiểu tên nhóc này làm kiểu gì! Không ai dạy, có thể làm được như vậy…..Liệu có nên nói con trai của Lily là thiên tài? Nhìn kĩ lại bố trí, trời…… Quần lót hồng Merlin! Ngài đùa giỡn con sao? Cái này trăm phần trăm là phong cách Slytherin! Merlin râu! Hai sư tử lại sinh ra một tiểu độc xà! Còn có chuyện nào hoang đường hơn chuyện này không!
“Tiên sinh!” – Harry ủy khuất kéo áo Severus – “Tiên sinh, ta làm không tốt sao? Vì sao ngài không cao hứng?”
“Ngươi….. bố trí nơi này mất bao lâu?” – Severus hít một hơi, hỏi.
“Ách…. Từ khi ba tuổi…… ba năm.” – Harry rụt cổ, cười gượng nói.
Severus nhếch môi cười: “Vậy sao ngài Potter? Ta vừa hỏi ngài dùng phép thuật không đũa phép bao lâu rồi, ngài lại nói là hai năm?”
“Tiên sinh.” – Harry ủy khuất nhìn Severus – “Vừa nãy tiên sinh hỏi ta là dùng phép thuật làm việc nhà được bao lâu rồi, là hai năm mà…….”
“Được, tốt lắm!” – Severus cười càng lúc càng nguy hiểm. Theo bản năng, Harry
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/harry-potter-dong-nhan-cuoc-song-trong-hp-cua-nguy-so-hien/2200104/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.