Mọi chuyện là thế này, nguyên lai mẹ của Mộ Hi – Thiên Thiên chính là miêu yêu chín mệnh của Thiên gia, mấy trăm năm trước xem trọng một nam nhân trẻ tuổi, thậm chí cam nguyện ủy thân ở gia đình người ta làm một con mèo bình thường, sau đó cùng nam nhân đoản mệnh, đây cũng chính là một đoạn tình duyên lộ thuỷ (mong manh ngắn ngủi).
“Rõ ràng mẹ con không phải nói thế mà!” Mộ Hi chấn kinh rồi. Chẳng lẽ không phải là mẹ hắn một mình tu luyện thành yêu sao? Không hề liên quan đến cha bọn họ, từ trước đến giờ chưa có nhắc qua.
“Hiếu khởi con nghe ngạch hàng, từ nhỏ thì mẹ ngươi đã không đáng tin, cứ lừa dối đám mèo con này.”
Bị tiếng địa phương kỳ quái của “ông ngoại” nhận thân nhà mình oanh tạc tạc đến choáng váng, Mộ Hi xin giúp đỡ nhìn về phía bác.
“Ừm, là thế này, năm đó mẹ con cố ý để người nam nhân đó rời nhà bỏ trốn, lão nhân cũng theo em ấy nhưng nhất định không chịu về nhà.” Bác nhớ lai một chút, nói, “Đại khái là sợ một ổ mèo hù doạ người nọ, mỗi lần lớn bụng sẽ quay về. Con còn nhớ rõ không, trên con có một ổ anh trai chị gái, Lão Đại Lão Nhị Lão Tam Lão Tứ, còn thêm con nữa một ổ ba con, Tiểu Ngũ Tiểu Lục Tiểu Thất.”
“…”
“Không có mấy năm thì cha các con mất, Tiểu Cửu vẫn bướng bỉnh, một thân một mình mang các con ra ngoài phiêu bạt.” Bác cảm thán, “Mãi đến một lần thất hồn lạc phách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hap-huyet-quy-trong-ngan-tu/3035270/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.