*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Trương Đình Nhung tỉ mỉ ngắm nhìn nơi đã mút anh thoải mái đến mức muốn bay lên trời.
Bởi vì tiểu huyệt đáng thương đã bị thịt heo bổng của anh cắm quá lâu, cho nên vẫn chưa hoàn toàn khép kín lại được, cũng nhờ vậy mới có thể nhìn thấy rõ một cái lỗ nhỏ.
Màu của tiểu huyệt nhạt hơn màu tiểu côn thịt một chút, chung quanh có nhiều nếp uốn rõ ràng, có lẽ là do khẩn trương nên đang run run. Tiểu thịt huyệt giấu ở giữa cặp mông trắng như tuyết của Ôn Nhiễm, nhìn qua tựa như có một đóa hoa nhỏ nhạt màu đang nở rộ vậy, trách không được có người kêu chỗ này là hoa cúc nha, Trương Đình Nhung thầm nghĩ.
Trừng to mắt nhìn chằm chằm vào chỗ đó, Trương Đình Nhung cảm thấy mình bị cái chỗ này hung hăng câu dẫn. Vươn hai ngón tay ra, vòng quanh phần mép của hoa cúc, chậm rãi tách mở nó ra, muốn nghiên cứu bí mật ở chỗ sâu nhất.
Không ngờ bên trong lại là màu đỏ tươi diễm lệ, Trương Đình Nhung bị kích thích đến đỏ mắt, hơi thở cũng nặng nề hơn.
Đỉnh đầu Ôn Nhiễm đã sắp bốc khói tới nơi, sao có thể, sao có thể nhìn y như vậy chứ? Thế nhưng côn thịt trong miệng lại lớn thêm một vòng nữa, đã đỉnh đến cổ họng của y luôn rồi.
Đột nhiên, một cái gì đó ẩm ướt mềm mềm dán lên khe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hap-dan-noi-dau-mui/1928386/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.