*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Ngày hôm sau, Ôn Nhiễm bị chói mắt bởi ánh nắng mặt trời, mơ mơ màng màng mở mắt ra, đập vào mắt là một lồng ngực rắn chắc khêu gợi. Ôn Nhiễm sửng sốt vài giây, sau đó mới nhớ tới hôm qua đã xảy ra chuyện gì: A Nhung không có uống thuốc mê của mình, lúc mình cưỡi ở trên người ảnh, A Nhung đã mở mắt, nắm lấy eo của mình... Một khắc kia thực sự là thời điểm tuyệt vọng nhất trong đời Ôn Nhiễm, thậm chí còn khó chịu hơn cả lúc phát hiện mình không cương được gấp cả trăm lần nữa, cứ như toàn bộ ánh sáng và độ ấm của cả thế giới này đã bị cướp đi mất vậy, thế nhưng... Cũng may, cũng may, ông trời đối với y không tệ, thì ra người đàn ông này, cũng thích y.
Toàn bộ không phải là một giấc mơ, Ôn Nhiễm vuốt ve thân thể ấm áp của Trương Đình Nhung, cười như một đứa ngốc. Thế nhưng, không được vài phút, y liền cứng đờ không dám nhúc nhích, bởi vì cái cây vừa lớn vừa cứng trong quần A Nhung đang chậm rãi thức tỉnh, đang chỉa thẳng vào y.
"Bà xã, mới sáng sớm đã câu dẫn anh rồi."
Ôn Nhiễm ngẩng đầu, thấy ánh mắt chứa đầy ý cười của A Nhung, thoáng cái mặt liền đỏ lên. Nhất thời hình ảnh hai người làm tình một cách càn rỡ hồi tối hôm qua tràn ngập trong đầu y, thoáng cái liền khiến cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hap-dan-noi-dau-mui/1928383/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.