Sư phụ trợn hai con mắt mờ đục, sưng húp lên nhìn ta.
Thần sắc của ông có vẻ rất nghiêm túc, nhưng phối với gương mặt ấy, thế nào trông cũng thật buồn cười.
Ta không nhịn được thở dài:
“Sư phụ, người lại uống nhiều rồi nói nhảm nữa phải không?”
“Ta không uống rượu!” Sư phụ tức giận chống nạnh. “Ngươi đừng có lảng sang chuyện khác!”
Ta giữ nguyên vẻ mặt không cảm xúc:
“Ồ, năm năm trước người còn nói cha ta là Tể tướng, hai năm trước lại bảo bà nội ta sống thọ trăm tuổi kia mà.”
Sư phụ nổi cáu:
“Ây, cái con nhóc thối này, lần này là thật đấy! Hôm qua lúc ta c.h.é.m đầu thì…”
“Thôi được rồi, sư phụ, người đi tìm sư đệ chơi bài đi.”
Ta ngắt lời ông: “Ta còn phải làm việc.”
Sư phụ thở dài, lắc đầu, quay lưng bước đi.
Ta cúi xuống tiếp tục quét dọn, hoàn toàn không để lời của ông vào lòng.
Nhưng chỉ vài ngày sau, khi ta đang ngồi xổm trong sân, xây lại chuồng gà, thì bất ngờ thấy một người nam nhân mặc áo đen bước qua hàng rào trúc mà vào.
Người nam nhân ấy mặt mày lạnh lùng, khí chất ngạo nghễ, mang theo vẻ cao quý của kẻ quen sống trong nhung lụa.
Hắn không chút khách khí, quan sát một lượt bố cục của căn nhà ta, sau đó đi thẳng về phía ta.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]