Kỳ Canh bị lôi đến phòng của công tử Tiểu Ngư, cửa bị đóng lại, hắn còn muốn đi mở cửa, thoáng cái đã bị một thân thể mềm mại ôm lấy từ phía sau.
“Công tử đừng đi, ta biết ngươi chỉ là thương tiếc Tiểu Ngư, trong đầu cũng không có ý niệm *** tà đối với Tiểu Ngư, nhưng Tiểu Ngư cũng không phải là không biết xấu hổ đến mức thỉnh ngài đến thượng mình, cầu ngài đừng chê Tiểu Ngư, những nam nhân xấu xa kia cho dù là một người thì ta cũng không muốn hầu hạ họ.” Thì ra, trong lòng Tiểu Ngư cũng đang tính toán, vị công tử đơn thuần này xem ra là người ngốc mà nhiều tiền, nói không chừng còn là một người chưa từng hưởng qua ***, nếu như chính mình hầu hạ cho thật tốt, lại ủy khuất khóc lóc giả vờ nhu nhược, nói không chừng có thể hắn sẽ nguyện ý chuộc thân mang mình về nhà, thoát ly ổ *** này. Đầu năm nay, đến tiểu quan quán đều là hạng người đam mê hương sắc, hiếm khi mới được nhìn thấy một người đứng đắn như vậy, đây là cơ hội rất tốt giúp mình chuộc thân, làm sao mà mình có thể buông tha cho được đây.
Nam tử xinh đẹp này, nhưng lại tô son điểm phấn, mùi son phấn gay mũi đập vào mặt, khiến Kỳ Canh đỏ mặt lên cùng với toàn thân đều nổi da gà, hắn thống khổ nói: “Ngươi, ngươi buông ra trước đã, chúng ta có chuyện gì thì cứ từ từ nói!” Nói rồi chạy đến bên giường, một bộ dáng muốn cách xa Tiểu Ngư đến tám trượng.
Nhìn hành động trúc trắc này của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-thu-thua-song/1341968/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.